Trang chính » Tác giả

Bài đã đăng của Nguyễn Thanh Hiện

Tác giả Nguyễn Thanh Hiện, sinh năm 1940, ở An Nhơn, Bình Định. Tốt nghiệp Cử nhân triết học (Đại học văn khoa Sài Gòn). Bắt đầu viết truyện trong những ngày còn là sinh viên. Từng đi dạy học và công tác trong ngành văn hóa.

Đã in “Những Khoảnh Khắc Giữa Ngày Và Đêm” (tập truyện ký, 1986), “Khúc Rọ Rưa” (tập truyện ngắn, 1998), “Trở Lại Xương Quơn” (tiểu thuyết, 2008).

Hiện sống tại TP. Quy Nhơn.

ĐÃ CÓ MỘT TƯỜNG TRÌNH KHÁC VỀ THẾ GIỚI

20.04.2021

ta vẫn ngồi giữa con hẻm văn chương nơi nghe thấy tiếng đục đá núi Voi Nằm, bọn ăn cắp tài nguyên tổ quốc đó, và nghe thấy bọn ngông cuồng của thế kỷ đang trích dẫn Heraclitus, trích dẫn Plato, Aristos, và trích dẫn cả học trò Hegel

NÓ LÀ THỨ CÁNH MỎNG NƯƠNG THEO CỔ TÍCH

13.04.2021

tôi phải nghĩ ông ấy là một thi nhân mới có thể nói ra những lời như vậy, nhưng không phải, người đàn ông chỉ đường cho tôi tới quảng trường cổ tích rồi rẽ vào chỗ người ta đương dệt lụa, lời một người dệt lụa mà hào hoa đến vậy sao,

Trò chuyện với người con gái của dáng vẻ vô biên

13.07.2017

những mảnh hồn cỏ cây còn sót lại sau cuộc cung tiến cũng có thể là dấu tích của đam mê hay luyến tiếc
người gánh định mệnh đi giữa thế giới đông đảo
có thể đó là nhà hiền triết mất ngủ…

MỘT THỨ TỪ VỰNG TINH TẾ VÀ KIÊU SA

26.10.2016

Mùa thu năm ấy chúng tôi ngược về thượng nguồn một nhánh sông của con sông quê nàng. Và bị cầm chân ở ngôi làng ấy. Khoa học hiện đại dù đã phát hiện được bao nhiêu là luật lệ của trời đất, nhưng những con người ở ngôi làng ấy vẫn khăng khăng vị thần làng của mình là thần của tất cả các thần,

tôi nghe ký ức dày đặc những cơn mưa

29.03.2016

người ta dỡ bỏ cả ngôi nhà từng che chở tôi và em trong những tháng năm những kẻ lạ mặt luôn rình rập chúng ta
tôi gom nhặt chữ nghĩa của thuở trước để kết nối cho xong bài hát buổi sáng của người gieo hạt
em ngồi chờ nghe tiếng còi chuyến tàu khuya trở về phố biển

CÁCH TỐT NHẤT LÀ CA NGỢI HẠNH PHÚC

15.01.2016

Mấy tháng nay làng tôi bỗng dấy lên phong trào ca ngợi hạnh phúc. Đấy là do cái hôm coi như khúc ngoặc rất lớn của lịch sử làng tôi. Là ông ấy ở kinh về. Một nhà thông thái ở kinh thì cũng có thể coi như là một cuốn sách. Trong đầu một nhà thông thái ở kinh là sách. Ông nói về hạnh phúc là nói theo những cuốn sách trong đầu ông

CUỘC HÀNH TRÌNH LÊN SUỐI NƯỚC NÂU

30.12.2015

Cứ theo những lời cắt nghĩa này, tôi quả quyết suối Nước Nâu là thuộc vùng rừng núi phía nam làng tôi: Núi rừng Thiên Sơn. Thưa, có nghe nói có con suối nào ở đây có tên suối nước nâu hay không? Câu hỏi tôi đã dùng để hỏi những người đi rừng

tôi đi, và một hôm gõ cửa được cổ sơ

4.12.2015

tôi đi
và một hôm gõ cửa được cổ sơ
điều tôi nhìn thấy đầu tiên là một con rắn màu đen đang trườn bò về phía trước

NHỮNG KÝ ỨC VỤN / KHI NHẬN RA GƯƠNG MẶT TỒN TẠI

21.10.2015

gày nhận ra gương mặt của tồn tại, người coi giữ nền văn minh đã gọi tôi và em đến chỗ làm việc của ông, làm như thể sắp xảy điều gì hệ trọng, ông có vẻ trang nghiêm, trầm lặng

NHỮNG NGỌN GIÓ THỔI VỀ TỪ QUÁ KHỨ / ÂM VỌNG NGUYÊN SƠ

14.09.2015

Kể từ hôm biết được nguồn gốc tổ tiên của người làng mình, ông Khan như rơi vào một cuộc tồn tại khác. Có vẻ như hết thảy những hiểu biết bấy lâu của ông về thế giới đã bị gãy đứt khỏi chỗ bắt đầu. Nó là bể cả bao la, chứ chẳng phải là cái gì khác: Tổ tiên người làng ta từ nước ngoi lên vào một ngày đám cây cối đã mọc tràn lan nơi mặt đất.

NHỮNG KHÚC HÁT GỬI LÊN TRỜI

11.09.2015

em biết không có kẻ hỏi sao không gửi cho ai lại gửi lên trời
ta bảo sợ chẳng ai hát những lời chứa cả những mờ mịt tối tăm của nghìn triệu năm trước
những lời chứa cả những bão táp lầm than

TRƯỜNG CA DẤU TÍCH

24.07.2015

cứ thế, trôi đi giữa trăng sao, cả trăng sao, cả tôi và em, những dấu tích, làng Cù, châu thổ phù sa con sông ấy, những đám mây mùa đông vần vũ những nỗi nhớ sẽ òa vỡ

KHÚC CA BI THIẾT CỦA MỘT KẺ CÔ ĐỘC

17.04.2015

có phải là khải thị của đêm
ta đọc thấy trong sự chần chừ của ánh mặt trời
buổi sớm mai đến muộn
rừng cây như không còn muốn nghe tiếng hát gượng gạo của chim

Tôi ca ngợi tổ tiên tôi

2.04.2015

buổi chưa có ngọn lửa của trí tuệ Người cũng hồn nhiên như mây trên trời
tôi mường tượng một ngày mùa thu
Người ngồi nhìn đám lá hồn nhiên rụng khỏi cành cây và những đám mây trên trời thì chẳng tỏ chút luyến tiếc nào khi không còn nhìn thấy bầu trời mùa hạ trong sáng

CUỘC CHỐNG TRẢ ẢO ẢNH

17.03.2015

hóa ra thôn mộ đình là một đất nước, tôi cảm thấy sợ hãi thật sự vì tự dưng lại rơi vào một đất nước có cuộc sống vừa thế tục, trần trụi, vừa bàng bạc một thứ tinh thần sùng tín lung linh bí hiểm, có thể trong một phút giây cực đoan nào đó người ta sẽ giết tôi chết mất,

Aphrodite

16.03.2015

Aphrodisias cuối thu. Mùi sữa và mùi hoa hồng như cố ấp ủ cho cổ kính không tàn phai theo năm tháng. Và tự nơi cuối trời như có ai đó đang vẫy tay về phía cổ xưa, gào thét. Aphrodite, ta cứ muốn sờ lên từng hơi thở của em, ta cứ muốn chính mắt mình nhìn thấy thịt da em.

CUỘC TRỞ VỀ NGUỒN CỘI CON NGƯỜI

27.02.2015

tôi cố để không cười nhạo, không khóc than những hành vi của con người, cũng không thù ghét chúng, nhưng để hiểu chúng.
BENEDICT …

VŨ KHÚC MÁU

16.02.2015

Mười năm thầm yêu người vũ nữ nô lệ trong đám vũ nữ chốn cung đình Vijaya, người tạc tượng cố thể hiện trong bản khắc của mình một nụ cười huyền diệu mà lạnh lẽo u buồn. Mười năm để tạc một nụ cười của người con gái mình yêu. Và chàng đã làm được.

những phác hiện đầu tiên ♦ cách chép về sông núi

13.02.2015

và những đêm ta thức trắng
em lại sang
em nói là em cũng chẳng ngủ được
cái làng Cù của ta cũng chỉ nhỉnh hơn bàn tay con người một chút

CON ĐƯỜNG CỦA RƯỢU

6.02.2015

Lửa là thứ cốt tử trong mọi sự vật. Nó mà xê xích, gia giảm một chút, thì trong chưng cất rượu sẽ sinh khê nhạt, còn trong cuộc nhân sinh rất có thể là làm cho huy hoàng lộng lẫy thành ra điêu tàn

người buôn ngựa ở quảng trường Tahir

23.01.2015

đả đảo những thằng mặt đen những thằng mặt trắng những thằng mặt xanh luôn mưu toan mượn tay thần thánh để bày ra những cuộc đỏ đen luôn mang những tên gọi thiêng liêng như thể là được nói ra từ cửa miệng thần thánh, đả đảo cường quyền và bạo lực…

NHỮNG KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ TRONG ĐỜI TÔI

20.01.2015

tôi thức dậy với tiếng cú kêu, và nghĩ ngợi rất nhiều về nơi chôn nhau cắt rốn của mình, làng cù, như một lãng quên định mệnh, ngay trên tấm bản đồ quận huyện, đừng nói chi bản đồ của nước hay của thế giới, tự buổi nào là đã chẳng thấy tên tuổi ngôi làng thân yêu của tôi, nơi tôi luôn cảm thấy như một nỗi buồn, sờ vào dãy núi trước làng cũng thấy buồn, sờ vào con sông chảy qua sau làng cũng thấy buồn

những câu kinh không vần

23.12.2014

ta nói điều ấy thì ta không biết, chỉ đồ chừng rằng, có thể là một vị nữ anh hùng nào đó của nòi giống chúng ta đã hiện ra trong giấc mơ em như một thứ ký ức nòi giống, không phải đọc, mà là rao giảng những câu kinh không vần

và một ngày mùa thu có kẻ đi ngựa vào làng

22.12.2014

hay là mùa thu muốn phái đến làng Cù của ta vị sứ giả đương đại

người kỵ sĩ già vừa bước xuống khỏi lưng con ngựa già đã reo lên
a, ngôi làng của thế kỷ, những tiếng khóc trẻ thơ

THỬ ĐỀ XUẤT VỚI TRẦN GIAN

25.11.2014

Giáo chủ là ông. Tín đồ cũng là ông. Có nghĩa, tôn giáo do ông sáng lập mới chỉ có mỗi một người theo là ông.

Cách hành đạo của ông quả chẳng giống chút nào với cách hành đạo trong các tôn giáo khác. Cụ thể là ngày đêm ông ngồi chép tự truyện.

CŨNG CHỈ LÀ CÁCH TỰ HUYỄN HOẶC MÌNH

11.11.2014

cứ gì anh mà đã già như ta cũng còn thấy say đắm cõi trần gian, ông Phác, người họa sĩ già ngồi đãi cát ở suối Rưng nói làm tôi giật mình, chỗ ông ấy ngồi đãi cát là đáy của một con thác, nước khô cạn từ lâu, tôi nhìn vào mắt người họa sĩ già, và im lặng, ta biết thế nào anh cũng trở lại,

MỘT NGÀY CÓ ĐỦ ÁNH MẶT TRỜI

2.10.2014

tôi thấy ông cụ lại đứng lên. lũ chúng đã cướp hết sự tự do. cướp hết quyền của con người. cướp từ lâu. ông cụ nói. đã bị cướp sạch hết từ lâu. những người làng đang dự diễn thuyết cùng nói. lập tức vị sứ giả đem những lời ông cụ và lời những người làng đặt lên chiếc bàn cân làm bằng hương thơm của những loài hoa ở trên trời.

ai đang vỗ nhịp… ♦ những dòng sông… ♦ hay có kẻ…

18.09.2014

chẳng việc gì đâu
em cứ vẽ lại bầu trời đi
những cơn mưa tháng sáu làm ướt đất
đột ngột gai mắc cỡ trổ hoa giữa mùa hạ
ở phía bên kia sông có kẻ trèo lên ngọn cau hát

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)