Bài đã đăng của Hoàng Long
Tên thật: Hoàng Long
Sinh ngày 21/01/1980, tại Đà Lạt. Nguyên quán: Quảng Bình
Từ 1997 đến 2002 học khoa Văn học và khoa Đông phương học (chuyên ngành Tiếng Nhật) tại trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh.
Từ 2003-2006 học Cao học Văn hóa học tại trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh.
Từ 2003-2006, giảng viên Tiếng Nhật trường Đại học Lạc Hồng, Đồng Nai.
Từ 2007 đến 5/2009, công tác tại Viện Viên cứu Giáo dục, Trường Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.
Hiện sống và làm việc tại Okayama, Nhật Bản.
Đã xuất bản:
- Kawabata Yasunari, Tuyển tập tác phẩm (in chung), Nxb Lao Động và Trung tâm Văn hóa ngôn ngữ Đông Tây, 2005.
- Truyện ngắn Murakami Haruki, Nghiên cứu và phê bình, Nxb Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, 2006.
- Miyamoto Musashi, Con đường kiếm thuật, dịch và luận chú, Nxb Văn hóa Thông tin, 2007.
- Thế giới trùm chăn (tập truyện cực ngắn), Nxb Hội Nhà Văn, 2007.
- Murakami Ryu, 69, truyện dịch, Nxb Hội nhà văn và Công ty Sách Bách Việt, 2008.
- Những tàn dư mưa (tập truyện cực ngắn), 2011
CHỖ NGỒI
Tôi bị cuốn theo dòng người xô đẩy mãi về phía trước. Đôi khi tôi chạy sang bên kia đường và lại bị dòng người ngược chiều đẩy lui mải miết. Sao người ta lại vội vàng thế nhỉ? Họ đi đâu và về đâu?
NHIẾP PHỤC
Chúng ta không thể sống hòa bình với nhau ư? Anh hỏi và con quái thú gầm gừ. Anh choàng sợi dây xích vào cổ nó và bắt đầu tìm đường về nhà.
VỢ GÃ HOANG ĐÀNG

Trong khoảng mười đến hai mươi ngày làm ở quán rượu, tôi đã nhận ra một điều tất cả các vị khách đến quán đều là kẻ phạm tội không chừa một ai. Chồng tôi còn dịu dàng hòa nhã chán. Mà đâu phải chỉ những vị khách trong quán, tất cả những kẻ đang đi ngoài đường đều cho tôi cảm giác đang che giấu một tội lỗi nào đen tối đằng sau.
TIẾNG BÚA ĐINH ĐONG

A, đúng là lúc đó. Tôi nghe vọng từ phía khu binh xá sau lưng một thanh âm khe khẽ của ai đó đang gõ búa đóng đinh đinh đong đinh đinh. Ngay khi nghe tiếng đinh đong đó có thể nói ngay lập tức tôi sực tỉnh hoàn hồn. Cả niềm bi tráng lẫn vẻ nghiêm trang đều tiêu biến mất, như thể thoát khỏi bóng ma ám ảnh, với tâm trạng thấu suốt trống rỗng, tôi nhìn ra mặt đất trải dài phía xa giữa trưa mùa hạ, đầu óc không còn một chút niềm cảm khái nào nữa.
LẶNG THẦM

Mỗi lần viết hay dịch xong một tác phẩm nào đó, anh đều cảm thấy một niềm vui vẻ nhẹ nhàng. Tuy tác phẩm đó ngay lập …
QUÀ TẶNG CUỐI NĂM-BÀI BẠC- ĐỒ GỌT BÚT CHÌ HAY LÀ MAY MẮN DO ANH WATANABE NOBORU MANG ĐẾN
Ba truyện chớp sau đây được chúng tôi dịch từ nguyên tác Nhật ngữ trong tập truyện cực ngắn “Khỉ Nam Mỹ ban đêm”(夜のくもざる) của nhà văn Murakami Haruki (村上春樹), do Nxb Tân Triều Văn Khố (新潮文庫) tái bản lần thứ sáu năm Bình thành 26 (2014).
ĐỀN BÙ

Anh là người leo cầu thang chuyên nghiệp. Không ai hiểu điều đó. Đối với người khác, cầu thang là cầu thang, một đoạn đường bắc đến một căn phòng, một nơi chốn của ánh sáng hay bí mật phù du nào đó. Nhưng đối với anh chính bản thân việc lao cầu thang là tất cả
THẾ GIỚI MỚI TƯƠI ĐẸP

Lời người dịch: Truyện ngắn “Thế giới mới tươi đẹp” sau đây được chúng tôi dịch từ nguyên tác Nhật ngữ “けがれなき新世界” trong tập truyện “Đường đến thiên đường” (天国からの道) của tác giả Hoshi Shinichi …
ÁN CHUNG THÂN
Người ta vạch ra một kế hoạch tỉ mỉ, đưa cho hắn khẩu côn 45 và bảo giết tên đồn trưởng. Hắn được dẫn theo ba người. Giờ ám sát vào trưa thứ bảy, lúc tên đồn trưởng thường ở nhà một mình, tưới hoa trên ban công tầng 13, uống nước và hóng mát.
CHIM LẶN
Tôi cắm cúi bước đi, hoàn toàn không suy nghĩ điều gì cả. Nơi đây không có khoảng cách cũng không có cả thời gian. Ngay cả cảm giác mình tiến lên phía trước cũng không có nữa. Nhưng dù sao cứ phải bước đi thôi nhỉ. Và đột nhiên tôi thấy mình đứng giữa ngã ba đường.
ĐƯỜNG BỜ BIỂN THÁNG NĂM

Mặc dù trước đây tôi chưa từng nhận ra nhưng trong lòng phố không khí đang mất cân bằng. Cứ đi khoảng mười mét là nồng độ không khí lại trở nên khác biệt. Trọng lực, ánh sáng và độ ẩm khác đi. Tiếng bước chân trên con đường nhẵn bóng cũng khác. Ngay cả thời gian quả thật cũng trở nên mất quân bình như cỗ máy hao mòn cũ kỹ.
Những Truyện Ngắn của Shizuka Ijuin

Nhân sinh chỉ là một dòng chảy của thời gian thôi …. Có chiến tranh rồi hòa bình, có căm ghét rồi vui vẻ …. Những khi đó chúng ta cảm thấy như … đứng giữa một trận cuồng phong nhưng đến khi tuổi già ngồi mà ngẫm lại đời người chẳng phải chỉ là một dòng thời gian trôi chảy mà thôi.
THƠ RYUICHI TAMURA: TƯ TƯỞNG MÀU XANH

Không ai nằm ngủ nơi đường chân trời
Giấc mơ nơi chiếc giường hình tròn bị uốn cong đi
Cái chết uốn cong theo dòng chảy của con kênh hình cầu …
SỰ HÌNH THÀNH VÀ PHÁT TRIỂN TRUYỆN CỰC NGẮN TẠI NHẬT BẢN

Tác phẩm của Hoshi Shinichi tuy ngắn gọn và mang nhiều tính chất giả tưởng nhưng chủ yếu là mượn xưa để nói nay, mượn huyễn để độ chân cho chúng ta nhiều bài học thâm thúy về cuộc sống và bản chất con người. Truyện của ông thấm đẫm tính ngụ ngôn. Chính Hoshi Shinichi cũng tự nhận mình là một “Aesop hiện đại.”
YÊU TINH CHỐN CÔNG SỞ

Phía ngoài thiết bị không còn phủ kim loại như trước đây nữa, mà là một lớp nhựa mềm mại mới được phát minh gần đây. Trắng và có độ nhún mềm mại, có chút ấm áp và độ ẩm nữa. Bề mặt không phải trơn nhẵn cũng không phải sần sùi. Có một sự hài lòng rất khó miêu tả. Loại nhựa đặc biệt này không được dùng ở nơi nào khác ngoài văn phòng công ty tôi cả.
Chứa đựng
Ngồi dọn nhà, anh mở ra một chiếc cặp cũ rỗng không nằm buồn tênh kế bên cái cặp mới chứa đầy sách vở. Cái cặp cũ trở nên rộng lớn bất ngờ nhờ sự rỗng rang của nó, nhờ sự thênh thang rỗng không mà có thể chứa đựng được bất cứ vật gì được đưa vào từ một cây bút, quyển vở…
thành phố trong giọt mưa
Anh ngước nhìn xung quanh. Thành phố nổi bập bềnh như một hòn đảo giữa biển. Nằm chính giữa trung tâm là một đài phun nước lớn cao vòi vọi mà ở một góc khuất …
Nhà thiện xạ
Đang giữa cuộc thi bắn cung, ông bắn thẳng mũi tên lên trời, để lại tiếng cười cho bao nhiêu người hiện thế. Mùa thi năm đó không ai bắn trúng được hồng tâm của tấm bia xa nhất nên chỉ có giải nhì. Nhưng không ai bắn tệ hại như ông cả. Mọi lời cười chê rồi cũng qua…
giọt sinh mệnh
Nhưng chỉ cần qua hơn mười năm, nhìn lại cái bình chứa thủy tinh, thấy giọt sinh mệnh ấy vơi đi gần một phần ba, anh mới giật mình. Sao mình vẫn còn đang say ngủ trong khi từng chút nước vi diệu thoát đi? Sự sinh diệt thật vĩ đại. Nó làm cho cuộc đời…
BƯỚC NHẢY
Anh bước đi nhưng cứ thấy mình vướng víu nơi mặt đất này. Những sợi dây mảnh níu lấy người anh khiến những bước chân trở nên nặng nề khó nhọc.
MỘNG HUYỄN
Ban đầu kỷ niệm như một nhát dao, đâm phập vào anh nhỏ máu quằn quại. Sao ngày xưa mình có thể dại khờ đến thế và ngu ngốc đến vậy?
CẢNH GIỚI
Những khớp xương mỏi, làn da nhăn nheo và đôi mắt mờ đục, bàn tay run run khiến ông hạnh phúc. Ông vẫn pha trà được, vẫn nhìn được mây trôi và cây lay dù mờ nhòe không thật rõ. Ông tự hào về tuổi già của mình.
Từ khước
Căn nhà nằm sâu khuất, phía trước là một cái sân rộng. Giữa sân trồng một cây tùng duy nhất. Trong nhà bài trí cực giản đơn. Một kệ sách, một chiếc bàn, một chiếc giường đơn, một cái bếp với một tủ lạnh nhỏ. Anh đang đọc sách trong phòng thì nàng đến.
Chén đắng
Bàn tiệc dài dường như vô tận với sự lặng im đáng kinh ngạc. Không ai nói một lời nào, tất cả đều chỉ chăm chú nhìn vào chiếc chén trước mắt. Những chiếc chén với đủ hình dạng và chất liệu, cái thủy tinh, cái pha lê, rồi chén vàng chén bạc, chén kim cương đủ hết cả.
Nữ tác gia
Phụ nữ quả thật là thứ không ra gì. Có lẽ trong số phụ nữ chỉ có một mình tôi là hư hỏng, cứ không ngừng nghĩ mình là thứ vô dụng bỏ đi. Tuy nói như vậy nhưng quả thật, tôi cảm thấy mình vẫn có một sự ngoan cố bám rễ sâu dày, đen đúa trong đáy tâm tư rằng mình cũng có một điểm hay nào đó…
Tờ tiền giấy

Chốc chốc anh ta lại đứng dậy, lấy tôi từ trên bàn thờ xuống làm điệu bộ khấn vái để chọc cười nàng ta. Nhưng ngay lúc đó hai vợ chồng lập tức lại xảy ra cãi vã rồi cuối cùng tôi bị người vợ trẻ ấy gấp lại làm tư và nhét vào chiếc ví nhỏ. Đến sáng hôm sau, nàng ấy đưa tôi ra tiệm cầm đồ…
Bình Luận mới