Trang chính » Tác giả

Bài đã đăng của Hoàng Long

Hoàng Long

Tên thật: Hoàng Long

Sinh ngày 21/01/1980, tại Đà Lạt. Nguyên quán: Quảng Bình

Từ 1997 đến 2002 học khoa Văn học và khoa Đông phương học (chuyên ngành Tiếng Nhật) tại trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh.

Từ 2003-2006 học Cao học Văn hóa học tại trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh.

Từ 2003-2006, giảng viên Tiếng Nhật trường Đại học Lạc Hồng, Đồng Nai.

Từ 2007 đến 5/2009, công tác tại Viện Viên cứu Giáo dục, Trường Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.

Hiện sống và làm việc tại Okayama, Nhật Bản.

Đã xuất bản:

- Kawabata Yasunari, Tuyển tập tác phẩm (in chung), Nxb Lao Động và Trung tâm Văn hóa ngôn ngữ Đông Tây, 2005.

- Truyện ngắn Murakami Haruki, Nghiên cứu và phê bình, Nxb Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, 2006.

- Miyamoto Musashi, Con đường kiếm thuật, dịch và luận chú, Nxb Văn hóa Thông tin, 2007.

- Thế giới trùm chăn (tập truyện cực ngắn), Nxb Hội Nhà Văn, 2007.

- Murakami Ryu, 69, truyện dịch, Nxb Hội nhà văn và Công ty Sách Bách Việt, 2008.

- Những tàn dư mưa (tập truyện cực ngắn), 2011

Tiền kiếp

9.07.2012

Trong giấc mơ sâu, anh chắc chắn mình với nàng đã từng quen biết. Nhưng từ khi nào đây? Anh mới qua Nhật hơn ba năm nay còn nàng thì chắc chưa lần nào sang Việt Nam cả. Mấy buổi sáng hôm sau khi hai người nhìn nhau, bất chợt anh thấy nàng khoác một chiếc áo len mỏng màu đỏ…

một cuộc gặp gỡ

5.01.2012
KimCacTu_thumb_thumb.jpg

Đầu tiên là thoáng chút cảm động sau đó là hụt hẫng vì thấy đỉnh núi quá đỗi dịu dàng. Cảm hứng muôn đời cho bao nhiêu văn nhân thi sĩ là đây ư? Khuất sau vùng đồi núi, cái đỉnh tam giác trắng tinh hiện ra giữa nền trời thu xanh ngắt trông thật mềm mại

chân trời tìm thấy

12.11.2011
japan_thumb.jpg

Tôi chiêm ngưỡng tấm hình nàng đứng giữa một vùng cỏ xanh, trên người khoác một tấm voan trắng mỏng.

Tám Cảnh Sắc Tokyo (phần 2)

♦ Chuyển ngữ:
14.01.2011
DazaiOsamu_thumb.jpg

Lấy được cảnh sơn môn chùa Zojoji, tôi cảm thấy tác phẩm của mình đã hoàn chỉnh như thể dây cung đã được kéo căng hết sức giống như mặt trăng tròn vậy….

Tám Cảnh Sắc Tokyo (phần 1)

♦ Chuyển ngữ:
13.01.2011
Dazai_Osamu_Monogatari_thumb.jpg

Tôi viết di chúc. Một trăm trang “kỷ niệm”. Bây giờ tác phẩm “Kỷ niệm” ấy đã trở thành tác phẩm đầu tay của tôi. Tôi nghĩ mình đã viết ra một cách trần trụi những việc xấu xa mà tôi đã làm từ thuở thiếu thời cho đến nay. Đó là vào mùa thu năm hai mươi bốn tuổi.

thơ haiku

6.01.2011

Không còn cành khô
Quạ đậu dây điện
Tàu Shinkansen.

Một trăm cảnh núi Phú Sĩ

♦ Chuyển ngữ:
27.10.2010
Osamu_Dazai_thumb.jpg

Nhiều lần khi tôi lặng ngắm cái vẻ đơn giản vô song của cái hình trụ đứng, cảm thấy quả thật ngọn núi chắc chắn là tặng vật của Phật Di Lặc. Nhưng cái tặng vật này với vẻ biểu hiện vô song gần như không thể nào chịu nổi của nó lại khiến tôi nghĩ rằng có một cái gì sai lệch…

Trượt ngã

21.09.2010

Bỗng nhiên tôi bị trượt chân và mọi thứ bắt đầu lao đi một cách chóng mặt. Như thể lướt qua một đám bùn lầy, dáng hình nghiêng nghiêng của tôi cứ thế mà trôi thật nhanh về phía trước. Không thể nào ghìm chân đứng lại được nữa. Từ thành phố, tôi trôi đi mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Chết đuối trong nhà ♦ Vọng niệm

2.09.2010

Trời nóng bức khiến ta chẳng muốn làm gì cả. Trong căn phòng bé như hộp diêm, khí nóng nung như lò thiêu, cửa kính chói ánh mặt trời. Hắn kéo rèm lại cho đỡ chói mắt, thu hai chân ngồi trên ghế và bắt đầu cuộc chơi. Đưa hai tay vẽ vài làn sóng tượng trưng, căn phòng đã đầy tiếng sóng vỗ. Miệng hắn khạc ra một con cá để bơi lội tung tăng dưới chân.

Tiếng hú trầm mê ♦ Chuyến đi mảy bụi

17.08.2010

Tỉnh dậy đã thấy mình ngồi bên bờ một con sông. Nhưng sao trông có vẻ quen quen dù tôi chưa biết sông hồ là thế nào cả. Một con thuyền độc mộc đang trôi giữa dòng sông trong vắt. Thì ra là cọng rơm khô trôi trên con mương nhỏ quanh sân trường, còn tôi không hiểu sao lại bé đi như thế này nhỉ.

Kẻ được bốc hơi ♦ Khung trời biệt lập

26.01.2010

Rất nhanh, một dáng người hiện ra trong nét bút, mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm. Cây bút rơi xuống, một lực hút vô hình cuốn người vẽ vào bức tranh, tan loãng ra rồi phủ chập lên hình người mới vẽ. Có vẻ lốt mới không vừa nhưng có thể tạm thời cư ngụ. Hình nhân chạy mải miết qua cánh đồng…

Trước mặt hư vô ♦ Gia tài bám víu ♦ Hành lý thú cưng

5.01.2010

Ai biết được giữa sân trường vắng vẻ, lơ thơ cỏ dại mọc hoang kia, có một thằng người nhỏ như chú kiến, cưỡi chiếc mô tô nhỏ bằng hạt gạo, mang trên vai một cái túi xách và một cô bé nhỏ bằng đầu mũi kim đi lang thang ngày này qua tháng khác.

Trú Xứ Cuối Cùng/Ngọn Cuồng Phong Cô Độc

23.10.2009

Như bị lột mặt nạ, người lồng lộn căm ghét cơn cuồng phong đầy tai họa và tìm cách trả thù. Ngọn cuồng phong bị xua đuổi khắp nơi nơi, không chỗ nào chôn dấu đành câm lặng nén vào thẳm sâu. Trong mắt người đời, cuồng phong chỉ mang ý nghĩa là tàn phá.

Thú đau thương ♦ Niềm an ủi

4.08.2009

Một ngày có đám người đến mở miệng tôi ra, đào xuyên qua gáy tôi làm đường hầm cho tàu lửa chạy. Tôi đau đớn khủng khiếp và mất ngủ hàng mấy tháng trời. Cuối cùng việc phẫu thuật hoàn tất, đường hầm cũng làm xong.

Her Name is Sunflower

28.11.2008

Đinh Từ Bích Thúy chuyển ngữ từ nguyên bản tiếng Việt của Hoàng Long, “Tên Em là Đóa Hoa Quỳ,” đăng trên tiền vệ ngày 8/10/08
I walked in a small café by the side of …

Nỗi Khổ Tâm Của Người Rét Buốt

15.10.2008

Tôi bó gối im lặng chờ đợi. Gió giật buốt rét từng cơn. Manh áo mỏng không đủ che chắn, tôi lấy rơm làm đệm ngủ. Vùi thân trong lớp rơm dày, tôi chờ lũ trẻ ra chơi với tôi. Đó là thú vui duy nhất của cuộc đời. Không nhà cửa, họ hàng thân thích, tôi nằm giữa cánh đồng hoang, ăn cỏ dại và uống nước mưa.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)