Bài thuộc thể loại: Chuyên đề Flash, truyện thử nghiệm
cô bé quàng khăn đỏ
Mỗi tháng bà ngoại sẽ lên cơn ít nhất là một lần. Khi đó bộ hàm bà sẽ bạnh ra, và nếu nhằm lúc trời mưa thì những ngón tay bà sẽ mọc vuốt nhọn hoắt. Chẳng phải là chuyện lạ gì, thật vậy. Một người đàn bà từng có cuộc sống sung mãn trước khi tắt kinh thì chẳng có chuyện gì mà không làm được
những mẩu chào hàng
Một nhúm người làm việc trong cùng một cao ốc nhận ra là người khác cũng khá vui nhộn, nhưng không mấy sâu sắc.
Một cặp, hai nhạc sĩ nhạc rock thiên tài, giao tiếp một cách hiệu quả chỉ qua những màn độc tấu guitar. Mọi thứ khác – tin nhắn, điện thư, chuyện trò, đều thất bại. Về tình dục, nàng dửng dưng với hắn. Tụi mình nên gọi nó là “Shred.”
KHI HỌ HÔN NHAU MƯA BẮT ĐẦU RƠI TRÊN MẶT SÔNG
Hắn câu cá bên bờ sông, trên một dải đất vươn ra lởm chởm đá, mọc vài cây bạch dương thưa thớt, có thể đứng vài người, nhưng lúc ấy chỉ có mình hắn. Tới nơi lúc sáu giờ sáng, sớm hơn thường lệ vì đó là chủ nhật trước ngày lễ, hắn sợ bọn đi câu sẽ kéo tới đông.
LỜI MẸ RU
Cô cháu của tôi là một hoa khôi, có học thức, lối sống hiện đại, từ bé cô đã yêu thơ, cả bài thơ Con Cóc. Phòng khách rộng thênh. Cô rót mời bác một ly rượu.
Springfield
Tôi uống thong thả, và nhớ lại xem cảnh này gặp đâu rồi, nhưng chịu. Giá mà là dân biết viết truyện tôi đã cho ông thầy kiểu như rằng (trạc nhớ ra) chính là gã chủ nghĩa trang xe, hay là, gã bạn, cho xong khỏi thắc mắc
5 truyện chớp 18 chữ (hoặc truyện chớp 90 chữ 5 chương)
Bạn hắn còn lãng tử
5 năm đã không về
Hắn thắp nhang thay vì thư gửi
Hoa bắt mồi
Rồi đoá hoa bắt mồi kia từ từ thu lại. Chợt những tia nhỏ ngoằn ngoèo bất ngờ tung lên, cũng từ bả vai tôi, nàng đang hất tóc, những sợi tóc bắn ra như máu phun từ con một mồi vừa bị đóa hoa tóm được.
Người Khách Hàng Năm
Anh ta đi lên, đi xuống, từ phòng khách, phòng ăn, căn bếp. Anh tự tung tự tác, cầm cái này, vứt cái kia. Cả căn nhà rối tung xoay tròn vì anh ta. Sự bất an từ nóc nhà đến nền móng nhà.
MÙA THU SAN FRAN…
bất kì kẻ lạ nào lọt vào quả thực không may cho kẻ đấy bởi tức khắc kẻ đấy sẽ cảm tưởng lạc vào khu rừng rậm một khu rừng chưa khai phá mênh mông trên sàn buồng luôn luôn một nồi canh cá cà chua thì là bất thần giở nắp nồi nhìn vào phải nói người ta lập tức nhận rằng trong đấy nom chả khác tranh jackson pollock
NHỮNG NGỌN ĐỒI VOI TRẮNG
Mình có thể có cả thế giới”.
“Không đúng. Mình không thể”.
“Mình có thể đi khắp nơi”.
“Không đúng. Nó không còn là của chúng mình”.
CON SUỐI / HŨ CỐT
Hai bộ hành trên một con đường mòn, một phụ nữ và một cô gái trẻ. Con đường mòn đột nhiên bị chặn ngang bởi một con suối nhỏ./
Mợ đi ra sau chùa đến trước hũ cốt của cậu. Tấm ảnh cậu lớn khoảng quả trứng vịt dán bên ngoài hũ, đôi mắt nhìn mợ nửa dịu dàng nửa nghiêm nghị.
Trà đạo tốc hành
Tôi không hiểu có bao nhiêu cách uống trong trà đạo, chỉ biết khi xe phóng hết tốc độ lướt trên từ trường thì trà cứ rót không ngừng, nóng bốc khói, và tôi không uống được vì sợ làm đổ trà, phỏng tay. phỏng ngực; còn khi xe ngừng ở trạm thì những nghi thức đó cũng dừng lại. Cuối cùng tôi chẳng nhấp được ngụm nào.
CÂU CHUYỆN TRÊN XE LỬA
Hóa ra tôi lầm, người ngồi ghế phụ này mới tâm thần. Còn tôi có giấy chứng điên của Trại Thần Kinh Tâm Lý – Tổng Y Viện Cộng Hòa từ khuya rồi. Từ-khi-giã-biệt-con-đường. Mùa-điên-phía-trước-chiến-trường-phía-sau. D’Après Bùi Giáng.
Ngộm
Nhưng dù với phương cách nào đi nữa, tao không thể quay vai trở ngang, trái/phải, hay bước lui được. Hướng đi duy nhất làm được, vẫn chỉ là bước tới trước. Tao cảm thấy rất khó chịu khi chỉ được phép đi tới, thẳng, và bị đẩy. Sau khi quay đầu phải, quay đầu trái, tới trước một bước, hai bước, tao đứng lại.
con tin
“Tướng Cướp Đù Mẹ Ác Ôn” – quả là một cụm từ nghe được. Có thể hắn sẽ phải tạo ra một họa kiểu với cụm từ ấy, chúng sẽ làm nổi bật điều hắn muốn nói.
Đừng nhìn vào chữ
Dần dần tôi có thói quen khi định viết một thứ gì quan trọng, dù nó là bài kiểm tra, đơn xin việc, đơn thôi việc, đơn ly hôn, tôi đều lấy thêm một tờ giấy. Tôi biết mình sẽ viết gì vào tờ giấy ấy. Đó là những thứ trên cái cốc và lọ sữa rửa mặt. Viết hết những thứ ấy ra, tôi mới bắt đầu viết cái mình cần viết: bài kiểm tra, đơn xin việc, đơn thôi việc, đơn ly hôn.
Yển Sư và Người Máy
Nhà vua bảo thử bỏ trái tim đi xem sao thì miệng người máy không biết nói nữa; bỏ gan đi thì mắt không trông được nữa; bỏ thận đi thì chân không bước được nữa.[2] Lúc đó Mục Vương mới mừng, than thở: – “Ôi, cái khéo của con người ngang với Hóa công chăng.”
ĐỌC BÁO
Thế rồi, tôi đang cầm tờ báo trên tay thì có tiếng người ở ngoài cửa. Vì rất ít ai đến cửa sau nên tôi biết ngay là có điều bất thường, và tôi đoán không sai. Đó là gã đàn ông báo đăng vừa trốn khỏi tù hôm qua. Hắn muốn biết hắn có thể vào nhà, cưỡng hiếp và hành hung tôi một chút được không.
Như Quỳnh de Prelle trả lời chuyên đề Truyện chớp / Truyện thử nghiệm
Truyện [chớp/truyện thử nghiệm] không thể thiếu sự thử thách, bất ngờ, đôi khi sự bất ngờ nó không hiển hiện mà tuỳ thuộc vào cách đọc và nhận thức riêng của từng người, sự bất ngờ ấy thấm dần sâu vào cõi thưởng thức. Khủng bố tâm trí người đọc có lẽ là sự khác lạ, dám viết ra và vượt khỏi những rào cản văn hoá, các giá trị ….
truyện chớp như quỳnh
Mụn như cỏ rác biến khỏi gương mặt người đàn bà, những gương mặt như người đàn ông và những gương mặt của đàn ông như đàn bà. Và lớp da ấy vẫn trên những con người ấy, những mặt nạ ấy. Tuổi đi qua. Thời gian đi qua. Mùa đi qua. Tâm hồn đi qua. Đời sống trôi. Và con người ngày ngày rửa mặt.
Những vật không cần thiết
Chẳng hạn ta có con cái, chúng lớn lên và ta đã chấp nhận điều đó, và rồi khi ta lục lọi trong kho và kìa, nó đó, đứa con đầu tiên, vẫn như ngày xưa – mới một tuổi rưỡi, vẫn chưa biết nói, thơm tho như bột yến mạch và xốt táo, khóc sưng cả mặt, thất lạc nhưng tìm lại được, đang chờ ta bao chục năm nay đằng sau cái rương đồ cũ trong kho …
Truyện Chớp Thu Phong: Tay Thầy / Hình Bóng / Cổ Tích
Trên đường, người mẹ chợt nhìn thấy con búp bê trên tay con trai, vô cùng ngạc nhiên: “Tại sao con giữ búp bê của em? Còn ngựa gỗ của con đâu?”
Hai giòng lệ đang tuôn xuống khuôn mặt cậu bé.
Trần Mộng Tú Trả Lời Phỏng vấn cho Chuyên đề Truyện chớp /Truyện Thử Nghiệm
Nếu tác giả viết một truyện ngắn dưới chuyên đề Chớp mà độc giả không nắm được ý nghĩ của tác giả đẹp và nhanh thì không gọi là “Truyện Chớp” được.
Truyện Chớp đứng riêng một mình một cõi, nhưng đôi khi có thể viết nó như viết một bài thơ.
CHIẾC ĐỒNG HỒ BÁO THỨC
Bà bâng khuâng cố nhớ….Có, có , hồi đó, có lúc bà thấy trái tim bà ngưng đập, đó là lúc bà mới mất người yêu. Thỉnh thoảng bà cứ để tay lên ngực, tự nghe ngóng trái tim mình. Có lúc bà thấy ngực mình im ắng như một cánh đồng vừa cắt hết lúa.
Phút cuối
Không còn nhớ bao nhiêu lần kim đâm tìm mạch máu. Tôi úp bàn tay lên má mình. Bất động, cứng đờ, lại buông ra, rơi xuống nệm. Tôi úp tay lên. Lẩn thẩn tìm mạch. Úp tay lên ngực, cảm được nhịp tim thoang thoảng. Máy oxy vẫn chạy, tiếng động duy nhất trong phòng. Lồng ngực không phồng lên xẹp xuống như trước.
truyện chớp Cung Tích Biền: Phù Thủy Tiên / Bạn Cũ
Phép thuật không do nơi Thuật sĩ Trương Quả Lão. Chỉ là do con lừa biết tự thu nhỏ để rúc vào cái bị cói” /
Cái đặt trên bàn thờ là cái để ta tôn kính, lẫn cái ta phải nên rất mực quên đi.
Một bản án ♦ Con hổ ♦ Giết gián ♦ Bản thảo cháy
Tử hình, án treo dưới thòng lọng. Chết treo chẳng lạ lắm dù thời đại nào chăng nữa. Cái chết sẽ dằn mặt những kẻ rắp tâm làm điều ác. Tôi nhớ mờ mờ nhưng đích thị thế, ông của tôi từng bị treo cổ.
Những cảm nghĩ về Truyện Chớp
Như một ánh sáng vụt qua trong đêm tối (hay giữa ban ngày) và rồi đêm thêm tối và ngày một sáng. Những nhà văn tôi đọc, chí ít từng viết hơn chục truyện nhỏ nhỏ trong đời.
Bình Luận mới