Trang chính » Chuyên đề Flash, truyện thử nghiệm, Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

Trà đạo tốc hành

tea-ceremony-silhouette_thumb.jpg

 

tea ceremony silhouette

 

Tình cơ tôi được dự buổi trà đạo trên chuyến xe lửa tốc hành Nara-Koyasan-Kyoto. Người ta dọn trà trong một toa riêng cho hành khách. Xe bắt đầu lao thẳng tới trước còn tôi ngồi quỳ trên chiếu sau khi đã rửa chân sạch sẽ. Người đàn bà pha trà mặc áo yukata tím thẫm. Vách tường dán giấy màu lá tre. Mọi thứ tuần tự diễn ra theo nghi thức. Phải đánh bột trà cho sủi bọt xanh ngắt. Phải chuẩn bị đồ nghề pha trà. Phải đun nước cho đủ độ nóng trước đã. Phải nhóm lò than để đun nước, treo ấm nước vào móc sắt ngay trên miệng lò, lấy nước từ một nguồn suối tinh khiết trên núi… Mùi trà mộc mạc thoang thoảng những khi tôi nhắm mắt lại.  Người đàn bà khoan thai từng thao tác và thời gian đang giãn ra. Tôi không rõ mình đã qua những trạm ga nào.  Những chuyến xe tốc hành ít dừng ở những ga vắng; con tàu mang tên “viên đạn” này cũng thế, nhưng nó lại không phóng vút theo đường thẳng mà cứ cong queo theo vòng đai núi. Ở những khúc quanh gắt tôi nghe rõ âm thanh của đoàn tàu cọ kẹt bám sát vào đường ray. Tiếng kim khí rít lên hùa với tiếng gió từ rừng sâu ùa tới tạo thành giai điệu rất lạ cứ lặp đi lặp lại. Đã mấy lần chén trà xanh bốc khói vuột khỏi tay tôi. Người đàn bà nhẹ nhàng hỏi tôi muốn dùng trà theo kiểu nào. Tôi không hiểu có bao nhiêu cách uống trong trà đạo, chỉ biết khi xe phóng hết tốc độ lướt trên từ trường thì trà cứ rót không ngừng, nóng bốc khói, và tôi không uống được vì sợ làm đổ trà, phỏng tay. phỏng ngực; còn khi xe ngừng ở trạm thì những nghi thức đó cũng dừng lại. Cuối cùng tôi chẳng nhấp được ngụm nào.

Khi xe ngừng ở trạm chót, tôi ngỏ lời như thế với người phụ nữ. Bà cúi rạp đầu xuống chiếu và trao cho tôi bản thăm dò như sau:

Chúng tôi mong được biết ý kiến của quý khách. Xin vui lòng chọn một:

1. Tôi đã trải nghiệm về đất nước Nhật

2. Tôi không hiểu trà đạo

3. Tôi không nghĩ đây là xe lửa tốc hành

4. Tôi đã bị thời gian điều khiển

5. Tôi đã điều khiển thời gian.

Phần cuối bản thăm dò có câu: Vì mỗi khoảnh khắc chỉ nên dành cho một trải nghiệm, trong lượt đi quý khách đã nếm trải xe lửa, trong chuyến về quý khách sẽ được uống trà.

bài đã đăng của Đặng Thơ Thơ

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

4 Bình luận

  • đặng thơ thơ says:

    Cám ơn Khách Đi Tàu đã nhìn ra tính giả trong lời hứa cuối truyện, rất cám ơn về trà rót ngược/trà rót xuối, hay quá!
    Xe lửa là đi, mà trà là về, về bằng trà thôi, không có chuyến khứ hồi xe lửa.

    Cám ơn anh Nguyễn Đức Tùng đã thưởng thức trà đúng nghĩa, tinh tế lắm mới cảm được vị thoang thoảng của trà.

    Cám ơn anh VL về các dữ kiện thật chính xác.

  • Khách đi tàu says:

    Câu kết thiệt hay: hứa hẹn giả tưởng (thiệt tưởng giả, giả tưởng thiệt).
    /
    Đi bullet về bullet
    trà rót ngược trà rót xuôi
    trà trong chén, trà ngoài tách
    Ki mô nô, Nam mô
    đều là trà

    (tư mã giả mã)

  • VL says:

    Chi tiết nhỏ: Xe lửa Nara-Kyoto vẫn còn là xe điện, chưa có bullet train (xe ‘viên đạn’). Ở Nhật, xe bullet train chạy trên từ trường (maglev – magnetic levitation) còn đang trong giai đoạn xây cất. Chuyến đầu tiên dự định khánh thành năm 2027, giữa Tokyo-Osaka.

  • Nguyễn Đức Tùng says:

    Truyện bình thường mà lạ. Mùi vị như chén trà, thoang thoảng. Riêng tôi có những kỷ niệm đẹp về người Nhật, nên thế. Người đọc khác thì có khi cũng không hẳn vậy?

    NĐT

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)