Trang chính » Bài lưu trữ theo thể loại

Bài thuộc thể loại: Phỏng vấn

Nói Chuyện với Nguyễn Hoàng Anh Thư

2.09.2014
NHAT2_thumb.jpg

Về cấu trúc tinh thần, nhiều khi tôi muốn xây dựng truyện theo hình dạng một khối lập thể có trục xoay ý tưởng (…) Có truyện thì kết cấu như những bậc thang. Câu chuyện cứ thế bước lên bước xuống trong chừng ấy nhưng kết thúc lại là bậc cuối cùng và chực ngã.

Giải Khăn Sô Cho Huế: Chờ Đợi Một Ngày Giỗ Chung Cho Việt Nam

20.08.2014
Mourning-Heaband-book-cover_thumb1_thumb.jpg

Khi viết lời tựa nhỏ cho bản in lần đầu vào năm 1969, tôi viết với niềm tin vào tương lai của Huế, tương lai Việt Nam. Vào năm 2008, vào dịp cuốn sách được tái bản ở Mỹ, và ngay ngày hôm nay, khi bản Anh ngữ xuất hiện, tôi vẫn nguyên vẹn niềm tin xưa, tiếp tục chờ đợi, “một ngày giỗ tương lai tại quê hương, nơi từng biết thế nào là tình yêu thương, sự ăn ở tử tế ….”

20 năm Văn học Hải ngoại

20.06.2014
clip_image001_thumb.jpg

Nền văn học nào cũng có lúc lên lúc xuống, lúc ra khơi, lúc bế tắc; song sự bế tắc ấy, nếu có, là thảm kịch của nhà văn, chứ không phải là tội lỗi của nhà văn. Có khi chỉ vì anh ta tự trọng. Có người cả đời cầm bút, sống nhờ ngòi bút, không thể trở thành tác giả của loại báo chợ

Nói Chuyện với Tru Sa về “Con Ngõ Vắng”

♦ Chuyển ngữ:
20.06.2014

Tôi không mong gì lời khen ngợi và chỉ hứng thú nếu người đọc văn của mình hiểu khớp những gì tôi viết ra. Đây có thể là một truyện ngắn rất hay, rất chán, rất thú vị, rất ngớ ngẩn hoặc rất gì đó…Thì phải do độc giả nhìn nhận, chứ tôi không thể bắt họ theo mình. Với tư cách cá nhân, là người viết thì truyện ngắn này quá buồn chán.

Nói Chuyện với Tru Sa về “Con Ngõ Vắng”

19.06.2014

Tôi không mong gì lời khen ngợi và chỉ hứng thú nếu người đọc văn của mình hiểu khớp những gì tôi viết ra. Đây có thể là một truyện ngắn rất hay, rất chán, rất thú vị, rất ngớ ngẩn hoặc rất gì đó…Thì phải do độc giả nhìn nhận, chứ tôi không thể bắt họ theo mình. Với tư cách cá nhân, là người viết thì truyện ngắn này quá buồn chán.

Văn học Miền Nam, tờ Tự Do, Nhóm Quan Điểm và Văn học Hải ngoại- MẶC ĐỖ TRẢ LỜI (thêm phần đính chính của Nguyễn Tà Cúc)

23.05.2014
MacDo-TraloiPhongVanNguyenTaCuc-Hinhanh-DaMau_thumb.jpg

Tôi, người phỏng vấn, đã gửi nhầm bản chưa biên tập lại (về một câu hỏi của tôi) cho Da Màu, nên phải thêm một đoạn vào câu trích ra này để công bằng cho nhà văn Trần Vũ. Ông KHÔNG PHẢI là người phát biểu mà chỉ là người ghi nhận ý kiến mà tôi đã nêu trong bài phỏng vấn (“Giảm mối âu lo tài chánh để rồi tai tiếng như tạp chí Sáng Tạo của Mai Thảo đã nhận trợ cấp của phòng thông tin Hoa Kỳ?”)

Phỏng vấn Alice Munro về tập truyện ngắn Dear Life

♦ Chuyển ngữ:
7.04.2014
AliceMunro_thumb.jpg

Không một thiếu nữ nào tôi biết được vào trường đại học, và cũng chỉ có một ít nam thanh niên có đi học. Tôi đã nhận được một học bổng có giá trị chỉ trong hai năm, nhưng cho tới lúc đó thì tôi cũng đã chọn được một anh bạn trai – là người muốn cưới tôi và đưa tôi về sống ở Bờ Tây.

Race/Class/Gender in the Eye and Life of Director Khoa Đỗ: A Perspective in Film

12.03.2014
KhoaDo_thumb.jpg

“I think it’s important that these stories are told, it’s important that these stories are passed on. Because I think it’s so important to keep our history and we record it for the next generation and the next generation. I’ll pass these stories to my children. These stories make us who we are.”

Sắc Tộc/Giai Cấp/Giới Tính trong Cái nhìn điện ảnh và Cuộc đời của Đạo diễn Khoa Đỗ

12.03.2014
pv-KhoaDo_thumb.jpg

Đến cuối bữa ăn, thì luôn luôn những câu chuyện này cứ tiếp tục tuôn ra. “Nhớ hôn, lần đó mình đi trên ghe, mà bị chết máy. Rồi mình mất một cái chân vịt, và Cậu Sáu phải nhảy xuống để thay. May mà tôi mang theo một cái chân vịt nữa, thấy hôn! Mẹ nói tôi đừng có mang thêm chân vịt…

Phỏng vấn về MỸ THUẬT VIỆT NAM: NHỮNG VẤN ĐỀ XOAY QUANH với hoạ sĩ Trịnh Cung

28.01.2014
TC-MyThuatVietNam-bia_thumb.jpg

“Việt Nam và các nước ở Á Phi luôn là nơi nhập khẩu những món hàng mới lạ mà người Phương Tây sản xuất, tất nhiên bao giờ cũng muộn, nhưng cái bế tắc của nơi kia lại là cái mở ra cho bên này. Tuy nhiên, vấn đề ở chỗ là biết tiếp nhận điều gì có ích và từ chối cái không cần thiết.”

Aline và niềm yêu thơ

22.10.2013
NSPP-Poets-on-Balcony-of-the-Library-of-Congress_thumb.jpg

Sự lấp lửng của thơ hé mở điều khả thi của vô số những quan điểm khác nhau trên thế giới. Một bài thơ có thể mang rất nhiều nghĩa. Cháu thích điều độc giả có thể đọc một bài thơ của cháu nhưng đạt đến một cách hiểu khác với chủ tâm của cháu. Nó giúp cháu có một cách nhìn đời cởi mở hơn.

Trao đổi với nhà thơ Cao Thoại Châu

13.09.2013

Một cô học trò đệ Tam coi nhưng không nói gì về thơ mà nói về bút danh, cách gợi ý xa xôi của cô làm tôi nhận ra mình đang ở đâu (Châu Đốc), chữ lót tên cô học trò và họ Cao của tôi… trong một phút bất chợt hình thành bút danh dùng hết đời tôi. Thật hên, với bút danh này…

Phỏng Vấn Nhà Văn Nguyễn Xuân Hoàng

27.08.2013
nxhoang1_byNHN-1990_thumb.jpg

Hạnh phúc của một người viết văn là khi chấm dứt chữ cuối cùng của một sáng tác. Hạnh phúc lớn nhất của họ là được người đọc. Nhưng tại sao cô không hỏi nỗi đau khổ của người cầm bút?

Nguyễn Xuân Hoàng Tại Boston

25.08.2013
NGUYEN-XUAN-HOANGHARVARD2004_thumb.jpg

Nhà văn Võ Phiến trong một bài viết về tôi có khám phá ra là mỗi lần cho in lại một sáng tác cũ của mình tôi thay đổi và sửa chữa nhiều lắm. Phần lớn là cắt ngắn đi, nên hiểu đó là sự thất vọng. Tôi thất vọng hầu hết những gì tôi đã viết.

TRÒ CHUYỆN VỜI NHÀ VĂN HOÀNG THỊ BÍCH TI, TÁC GIẢ TRUYỆN DÀI “ KHI LOÀI SÂU BIẾT KHÓC” VÀ “BIỂN LỤA”

16.08.2013
BichTi-chutieu_thumb.jpg

“Trong một thời gian dài, cả ngày, những porno- websites cứ hiện lên đủ thứ hình ảnh, kinh khiếp của những người con gái nhỏ bé Á Đông bên cạnh những người đàn ông ngoại quốc hung dữ… B.Ti đã bị những cặp mắt đau đớn, kinh hoàng của những người con gái đó ám ảnh và B.T đã ngồi xuống viết…”

Không có một nền nghệ thuật nào bay lên chỉ với một cánh!

2.05.2013
Picasso-Femme-assise-dans-un-fauteuil-Eva-1913_thumb.jpg

Chỉ có bán ra, sự thất thoát các tác phẩm nghệ thuật giá trị bao gồm cả cổ vật của Việt Nam đã diễn ra từ lâu, cho đến hôm nay là rất lớn. Lý do để xảy ra thì nhiều, nhưng chủ yếu là vì tình trạng nghèo về văn hóa bảo tồn…

ĐỐI THOẠI VĂN CHƯƠNG – Nguyễn Đức Tùng và Trần Nhuận Minh (phần 2)

17.01.2013
Doi-Thoai-Van-Chuong-NDT-TNM_thumb.jpg

Tôi ngồi đầu nồi, bên kia nồi là Hiệp và trực tiếp so đũa, xới cơm, như một người con cả của gia đình. Đúng lúc ấy, một con nhái, chả biết thế nào, nhảy tõm ngay vào bát canh cải duy nhất có trên “mâm.”

ĐỐI THOẠI VĂN CHƯƠNG – Nguyễn Đức Tùng và Trần Nhuận Minh

7.01.2013

Như bạn sẽ thấy, đây là cuộc phỏng vấn- trò chuyện về những vấn đề khác nhau của thơ và thơ Việt Nam. Đối với tôi, trên một khía cạnh nào đó, Đối Thoại Văn Chương cũng là sự tiếp nối của Thơ Đến Từ Đâu, vốn đã được xuất bản thành sách bởi NXB Lao Động và dưới dạng ebook bởi Kệ Sách của Da Màu.

Tâm tình cùng với nhà thơ Lâm Hảo Khôi, tác giả thi tập Người Như Lá Biếc

3.12.2012
LTT-LHK-01_thumb.jpg

Làm sao để biết một người làm thơ chắc chắn là dân Sóc Trăng, cứ coi họ dùng chữ “mình ên” có đúng không, bởi “mình ên” là tiếng địa phương dân Sóc Trăng hay dùng hàng ngày. Thí dụ cô gái thay vì hỏi, “anh đi đâu một mình vậy?” thì ở Sóc Trăng sẽ là
“hia đi đâu mình ên vậy?”

Mạc Ngôn: “kiểm duyệt rất có ích cho văn chương”*

15.10.2012
Mo-Yan-Portrait_thumb.jpg

Nhà văn có thể có một số vấn đề hóc búa và nhạy cảm mà [y] không muốn động chạm đến …. [Y] có thể dùng trí tưởng tượng của riêng mình để biệt lập ra khỏi thế giới hiện thực hoặc có thể phóng đại vấn đề, làm cho nó nổi bật, sống động, và có dấu ấn của thế giới thực tại. [Vì vậy] những hạn chế, hoặc kiểm duyệt nói chung, rất tốt cho việc sáng tạo văn học.

Cổ Ngư trò chuyện với Trần Thị NgH

15.08.2012
201206-NhanRum_thumb.jpg

Bấy lâu nay vẫn phải tha [đám con không cha] đi gửi các nhà trẻ Hợp Lưu, Văn, Thư Quán Bản Thảo; … nội trú Văn Nghệ, Thời Mới, Hồng Lĩnh; hoặc lây lất trong các trại tị nạn Da Màu, Dutule, Đặc Trưng, Ăn Mày Văn Chương, Mượn Dấu Thời Gian…

Nguyễn Thị Hợp: nỗi sợ hãi của một họa sỹ là sự lập lại chính mình

10.05.2012
NTH_Bn-ma-Tranh-mu-nc-trn-canvas_thumb.jpg

Khỏa thân, cũng như một thí dụ khác – tĩnh vật, là một đề tài quen thuộc trong hội họa. Khi mình vẽ tranh gọi là “khỏa thân”, hay “tĩnh vật”, hay “phong cảnh”, hay “bố cục”, thì phần nào trong đầu mình không coi đề tài là quan trọng, mà chỉ chú ý tới đường nét, sự phối hợp…

Giang Trang: Nhạc Trịnh như một dòng nước chảy qua cõi đời (phần 2)

2.04.2012
BuiVanPhu_20120331_GiangTrang_H06_HatNhacTrinh_2011_thumb.jpg

Trịnh Công Sơn là một người rất biết cách chia sẻ với đồng loại. Những giai điệu của nhạc Trịnh không chỉ vang lên trên sân khấu [mà còn] vang lên trên các hành lang ký túc xá, giữa những quán rượu, hay chính từ miệng người huýt sáo bâng quơ….

Giang Trang: Nhạc Trịnh như một dòng nước chảy qua cõi đời (phần 1)

1.04.2012
giang-trang_thumb.jpg

[Trong nhạc Trịnh], chữ Tình không bị giới hạn chỉ bởi tình yêu nam nữ, mà[còn là] là tình người, là tình yêu thương chia sẻ cảm thông … giữa thân phận với thân phận, là tình anh em … tình đồng bào và tình yêu với đất mẹ.

Hai Hướng Nhìn của Janus: Da Màu phỏng vấn nhà văn Ngô Nguyên Dũng

23.03.2012
janus-vatican1_thumb.jpg

Hành trang của một nhà văn lưu vong, bất cứ ở đâu, lúc nào cũng lỉnh kỉnh vấn đề …. Với tôi, nỗi niềm của ông ta “hương xa” hay “toàn cầu tính” không phải là vấn đề hàng đầu, mà là khả năng truyền đạt bằng phuơng tiện dịch thuật.

Đầu năm Nhâm Thìn, trò chuyện về thơ cùng thi sĩ Ngu-Yên (phần 4/4)

15.02.2012
Pablo-saborio_thumb.jpg

Do thói quen đào sâu vào sống, dừng ngắm sinh hoạt, khám phá khía cạnh khác của “gì” mà người xung quanh không quan tâm, thi sĩ đã nuôi trong lòng một khối lượng, sức mạnh của sáng tác.

Đầu năm Nhâm Thìn, trò chuyện về thơ cùng thi sĩ Ngu-Yên (phần 3/4)

14.02.2012

Nhà văn Võ Phiến có lần bàn về dịch, ông nói bài thơ là con cá. Dịch là bộ xương của con cá đó. Bạn thấy: Con cá đầy vảy màu, vây múa …. Sánh làm sao với bộ xương thuộc khoa nghiên cứu. Cho dù tài hoa cách mấy. Vẽ lại con cá cũng không bơi được.

Đầu năm Nhâm Thìn, trò chuyện về thơ cùng thi sĩ Ngu-Yên (phần 2/4)

13.02.2012
You-Must-Revise-Your-Life_thumb.jpg

Làm thơ như đi băng rừng. Có phương hướng. Có mục đích ra khỏi rừng nhưng không rõ sẽ đi như thế nào? Thấy gì? Gặp gì? Cảm giác ra sao? …. Nếu biết trước hết những sự kiện này, người làm thơ đang đi trong khu rừng của Disney Land. Rừng giả. Và bài thơ giả.

@2006-2025 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)