Bài đã đăng của Đặng Phú Phong
Chuyện cái áo tơi- nghèo rớt mồng tơi

Nhưng chữ áo tơi vẫn chưa chịu chết hẳn! Nó đã ẩn náu vào tục ngữ từ thời còn thịnh hành và còn sống được đến bây giờ chính là nhờ cái thế mạnh của ngôn ngữ. Đấy là câu nói “nghèo rớt mồng tơi” đó các bạn ạ. Vậy “mồng tơi” là cái gì nhỉ? Có phải là cây rau mồng tơi xanh mướt, xanh dờn dùng để nấu canh với tôm khô ngọt lịm không? Thưa không.
Trịnh Cung, Một kiện tướng trong hội họa

Trong giai đoạn đầu Trịnh Cung cho chúng ta thấy được những ưu tư, khắc khoải của một tâm hồn nghệ sĩ trước cuộc chiến tranh tàn khốc … Qua phần hai, sau hơn mười năm không vẽ được, ông lại có cơ hội cầm cọ trở lại, phần lớn là do chính sách cởi trói. Tuy nhiên, sự ghét bỏ một xã hội ô trọc, bất công vẫn còn đó bàng bạc trong tác phẩm của ông, dẫu rằng màu sắc có sáng hơn, hình thể có nhiều khoảng cách hơn.
LÊ THƯƠNG: Chúng ta đã biết gì về phẩm cách, tài năng của ông?

Sinh thời ông không bon chen, lặng lẽ giữ cho mình một thái độ sống thật chuẩn mực cho nên dù nhạc của ông được phổ biến khắp nơi nơi, từ thành phố đến thôn quê, từ các em nhi đồng cho đến người lớn tuổi ai cũng biết, cũng thích, nhưng thanh danh ông lại ít được nhắc đến. Nếu tôi không lầm thì ông chưa hề được những tổ chức về âm nhạc từ trong nước đến hải ngoại vinh danh, dù một lần
Thầm hơn một bóng tối
nhưng mùi của em
vắng ngắt tự bao giờ
con mèo hoang kêu thống thiết
con chim chích gồng cánh bay. sợ hãi
màn kịch đời người, dựng ở góc vườn hoang
ĐI TÌM MỘT XU- CON MÚA RỐI
Tôi gặp cô ấy trên fb. Đọc một ít bài thơ. những bài thơ tuy chưa già dặn về mặt kỹ thuật, chưa thật sự là vừa riêng vừa chung. Nhưng tôi để ý đến vì trước nhất nó thật, thứ nữa là cách dùng từ cũng như ý khá lạ. Sức liên tưởng của thơ thật dồi dào
Đặng Thơ Thơ, không có biên độ giũa thực và hư
lịch sử nhìn từ âm bản là một thách thức với lịch sử trên bề nổi hay lịch sử dương tính (…) âm bản của một tấm phim là một hiện thực dưới dạng chưa khai triển, nó chưa hình thành nhưng sẽ, nó còn là một tiến trình phía trước, của tương lai, của những thế hệ di dân ngoài nước. Nó còn giữ trong chính nó nhiều bí ẩn của phòng tối. Nó chống lại việc đóng hồ sơ, việc khóa sổ một lịch sử riêng chung
Nguyễn Tôn Nhan: Chính vì mê thi ca, tôi học chữ Hán

Tôi tinh thâm chữ Hán ư? (cười) Trời ơi nghe trầm trọng quá. Thật ra tôi chỉ là kẻ học đòi vậy thôi. Sau cái ngày gọi là “giải phóng” tôi đói quá. Chợt nghĩ ra một ý sao mình không đem chút chữ Hán lỡ học được trước đây ra chui vào cái hang động “văn học cổ điển Trung quốc” để kiếm tiền sống chơi?
Ann Phong, biển, mãi gọi tên

Biển đã giúp Ann Phong vượt thoát, nhưng cũng chính biển cày sâu vào tâm thức chị. Khi trốn chạy, Ann Phong mong đi qua biển thật nhanh, qua được rồi, nhiều năm sau nước biển vẫn còn “thấm trên da thịt” (chữ của Ann Phong).
Đinh Cường- Màu Xanh Miên Viễn

Đa số tranh chân dung ông đều vẽ theo trí nhớ, ông không lấy sự giống về hình thức mà cố gắng lột tả cái thần của người được vẽ làm mục đích cho tác phẩm của mình. Mỗi tranh chân dung ông vẽ đều là một tác phẩm. Nhân vật trong tranh qua những vệt sơn hào phóng
Võ Phiến, một vài chung quanh
Ông Võ Phiến gọi Nguyễn Mộng Giác là một người “thàng”(hậu). Ông Nguyễn Mộng Giác cũng gọi Võ Phiến là “thàng”. Và, hai ông định nghĩa thàng như sau
Vài ý nghĩ về “Nhân một cuộc hội thảo về văn học miền Nam 1954-75” của Vương Trí Nhàn
Trên “Vương Trí Nhàn’ Blog”, ông Vương Trí Nhàn đã “thất vọng vì ba lẽ” về cuộc hội thảo văn học miền Nam 1945-1975 được tổ chức tại Mỹ vào khoảng đầu tháng 12/2014.
Phần việc …
cải táng tôi
hương xưa nở vội trên cành khế
ấm. áp môi tìm. tuổi ba mươi
lồng. lộng nụ em hừng thế kỷ
tôi nhìn tôi qua giấc chiêm bao
Trường hợp Thu Tứ
Người luật sư đã giải thích rõ là khi nào cả hai ông và bà Võ Phiến qua đời thì di chúc này mới có hiệu lực. Và, cũng trong điều khoản này không có ghi thêm bất kỳ câu nào có ý cho Đoàn Thế Phúc có quyền biên tập lại những tác phẩm của Võ Phiến.
Vậy thì việc Thu Tứ Đoàn Thế Phúc tự ý đục bỏ, sửa chữa và cho in (trong nước) hai tác phẩm của nhà văn Võ Phiến là một việc làm hoàn toàn sai với di chúc của thân phụ ông.
Phỏng vấn về MỸ THUẬT VIỆT NAM: NHỮNG VẤN ĐỀ XOAY QUANH với hoạ sĩ Trịnh Cung

“Việt Nam và các nước ở Á Phi luôn là nơi nhập khẩu những món hàng mới lạ mà người Phương Tây sản xuất, tất nhiên bao giờ cũng muộn, nhưng cái bế tắc của nơi kia lại là cái mở ra cho bên này. Tuy nhiên, vấn đề ở chỗ là biết tiếp nhận điều gì có ích và từ chối cái không cần thiết.”
Gõ Đàn Vô Âm
Tàn cuộc chiến. Hắn mang balô, vác đàn, khập khễnh về đây. Cái hóc núi hình tam giác giống như mũi tên bắn vút vào rặng núi già xanh đen thách thức. Hắn nói với dân sở tại là đất nầy đắc địa, mọi người sẽ giàu. Dân miền núi cười chất phác, rằng không cần giàu, chỉ muốn no cái bụng, có ông hát hò càng thêm vui.
Nghe Huy kể chuyện

Riêng tôi thì Cao Xuân Huy là một Nhà Văn. Thứ thiệt. Không cần kèm theo bất kỳ bổ từ rắc rối nào cả. Bây giờ Cao Xuân Huy ra đi, và, NHÀ VĂN CAO XUÂN HUY vẫn còn ở lại với chúng ta.
RỪNG VÀ CẢM TẠ NGƯỜI MẸ

Rừng đã hình tượng người mẹ như những sự khổ đau cùng cực, chịu đựng tận cùng đến những nếp nhăn đáng ra là phúc hậu lại trở thành những đường xếp thô cứng cong quẹo của đá như bức Khuôn Mặt Đàn Bà Già. Nhưng hôm nay qua 7 bức tranh về Mẹ, sự bi đát được đẩy đi nhường cho sự tươi tắn, hồng hồng, xanh xanh và một không gian thật thơ mộng.
BIẾN THÀNH CÁ
Tôi nhìn xuống. A, tôi biến thành cá. Một con cá hồng mập đứ đừ. Ừ, thì làm cá cũng chẳng sao. Vắng mặt cuộc đời của loài người thử xem sao. Có chết thằng Tây nào không? Ngày nào về lại xem sao. Chắc cũng giống Từ Thức thôi. Cứ bơi lội cho thỏa thích cái đã.
Nguyễn Lương Vỵ, Huyết Âm Âm Âm

Khi trước đọc thơ Nguyễn Lương Vỵ tôi khi thì nghĩ thơ Vỵ có cái chất Bùi Giáng, khi thì cho rằng ảnh hưởng Joseph Huỳnh Văn, khi thì bảo rằng phảng phất Hàn Mặc Tử, khi thì ngan ngát Bích Khê. Bây giờ sau khi đọc tập Huyết Âm, tôi chợt nhận ra rằng cái chất, ảnh hưởng, phảng phất, ngan ngát vừa nói đan kết vào nhau quyện thành một khối sản sinh ra Nguyễn Lương Vỵ.
Phỏng Vấn Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa

Tôi tôn trọng ý kiến bảo tồn. Nhưng nếu cứ như vậy, nét nhạc độc đáo của mình sẽ biến mất lần theo thời gian, vì càng ngày càng ít có người chịu và chuyên học nhạc cổ truyền. Âm nhạc như ngôn ngữ, nếu không dùng, không biến hóa, không thích nghi với thời đại, nó sẽ bị lãng quên.
Phỏng vấn Nga Mi & Trần Lãng Minh

Càng đi sâu vào kho tàng Thi Ca của nghệ thuật truyền thống Việt Nam TLM lại càng ngạc nhiên và thích thú với rất nhiều độc đáo, phong phú mang đậm tính nghệ thuật và bản sắc dân tộc, từ cả trăm, cả ngàn bài dân ca của khắp miền đất nước, đến các thể điệu, giai điệu, nhạc điệu, tiết điệu… đến giọng hát, lối hát, thể hát… của bao nhiêu bộ môn mà chúng ta có thể nghệ thuật hóa ở mức độ cao dưới hình thức trình diễn sân khấu.
Đôi Điều Về FOB II: Art Speaks
Tóm lại F.O.B. II: Art Speaks có lẽ không nên có thì hơn, mọi việc tự do, đa nguyên đều có rất thừa trên đất Mỹ, Cộng đồng Việt Nam nhỏ bé lắm không thể đi ngược dòng đâu, mà trái lại họ đang hết sức giơ tay nắm bắt với dòng chính…
Ngã Ba
Ông ta mặc ba chiếc áo dài ngắn khác nhau chia thành ba tầng rõ rệt. Chiếc áo trong cùng dài nhất, phần ló ra ngoài dài phủ mông, bạc thếch không còn phân biệt được màu sắc. Tầng thứ hai là chiếc áo thun màu đỏ sậm, ngoài cùng là chiếc áo sơ mi bẩn thỉu nhàu nhò.
Hai bài thơ về Bùi Giáng
Bây giờ trong cõi chiêm bao
Ông say ông tỉnh, ông chào cỏ cây?
Có chào nhau giữa bụi đầy
Có cô Trí Hải phô bày ngón thon?
Bây giờ giữa Lá Hoa Cồn
Ngàn thu rớt hột sinh tồn lai rai
GIỮA KHÔNG VÀ THẬT
Gửi Nguyễn Thúy Hằng
Tôi bẻ đôi tay giăng ngang dài thòng của nàng
Tôi bẻ đôi chân cao nghệu của nàng
Tôi banh bụng nàng ra
Tôi cho tay vào
Quờ quạng
Sờ soạng
Ruột non ruột già tim gan phèo phổi
Để tìm X
NHÃ THUYÊN : Mỗi tác phẩm là một sự vong thân…

Tôi thích sự lặng lẽ để được nghĩ và mơ mộng nhưng tôi luôn (phải) đặt mình vào hoạt động. Có nhiều ý tưởng chật chội trong đầu nhưng cũng cứ để mọi thứ tự nhiên, “thuận thiên” bởi tôi luôn cảm thấy cuộc sống có thể kết thúc bất cứ lúc nào, không lường được.
Nhạc hay
Mùa Thu có cánh nên cứ bay theo mãi những chiếc lá vàng. Những chiếc lá phong đỏ vàng, tím và cam nhởn nhơ bay lượn tà tà y hệt như những nàng tiên chập …
Thoát & Cầu vồng đen
Thoát
Đầu óc tôi căng thẳng. Giận hờn buồn vui trộn xà nùi. Hỏi nhờ bạn bè giúp ý kiến. Người nào cũng hăm hở chỉ bày nhiều cách. Đầu óc càng ngổn ngang trăm mối.
Lật …
Bình Luận mới