Bài thuộc thể loại: Nhã Thuyên
Two Diggers of Graves
From a distance, I watched a bunch of kids frolicking on an expansive ground covered with sloppy mud; the mud itself seemed to stay at the same level, not subsiding. The kids romped around, cried out excitedly, and formed a large circle, their faces lit up with wild delight.
Ghi chú cá nhân về độc giả (của tôi) & tôi
Tự đứng trước một câu hỏi quen tai: “Sáng tác của anh hướng đến độc giả nào?”, các phương án trả lời của tôi có thể như sau, tùy thời điểm, tùy người hỏi mà rút tỉa/chôm chỉa câu trả lời phù hợp hoặc cùng lúc có thể chọn nhiều phương án
Tại Sao
Tại sao kinh nghiệm của một cá nhân, dù là một cá nhân vĩ đại và được tụng ca tột đỉnh bằng muôn vàn ánh mắt ngưỡng mộ và trăm ngàn cuốn sách lưu trữ tiểu sử, sự nghiệp, công lao của cá nhân ấy lại không thể trở thành kinh nghiệm của người khác
NHÃ THUYÊN : Mỗi tác phẩm là một sự vong thân…

Tôi thích sự lặng lẽ để được nghĩ và mơ mộng nhưng tôi luôn (phải) đặt mình vào hoạt động. Có nhiều ý tưởng chật chội trong đầu nhưng cũng cứ để mọi thứ tự nhiên, “thuận thiên” bởi tôi luôn cảm thấy cuộc sống có thể kết thúc bất cứ lúc nào, không lường được.
Đọc VIẾT* của Nhã Thuyên

Những truyện, thơ, và những mảng ghi rời và độc thoại làm thành một tác phẩm đầu tay của Nhã Thuyên cứ như là một thành phố nhiều mặt. Mỗi lần đọc thành phố …
Người Bệnh Nằm Đó
Người bệnh nằm đó chắc đã 20 năm rồi, hoặc lâu hơn thế, hay là chưa đến thế, chắc khoảng 10 năm. Thời gian sống ai mà còn tính được nữa, họa may nhớ được …
Đêm & Song sinh

Nỗi cô đơn, mênh mang, mở mãi, mây, nước, màu trắng, bao dung, thi sĩ, triết nhân, chúa cứu thế… Còn nỗi cô độc nặng trầm, vón cục, khép chặt, đá, chì, màu đen, vực thẳm, rừng sâu, thèm biển, nước mắt, nhạo báng, văn sĩ, kẻ sát nhân, nhà khoa học, tội lỗi, nghiệp chướng, tự sát…
Bình Luận mới