Cao Xuân Huy lúc trẻ
Có lần, trong một bữa nhậu, Cao Xuân Huy kể tôi nghe: Khi ở tù ngoài bắc, một hôm, cán bộ vác súng dẫn Huy cùng bốn, năm bạn tù đi xuống dân làm công tác. Trước khi đi, cán bộ dặn, dân chúng rất thù ghét các anh, cẩn thận, đừng đến gần họ , không khéo phải đòn thù đấy. Khi đi ngang qua một chợ xổm, cả bọn cắm cúi đi nhanh nhưng cũng cố hết sức tránh va chạm với mọi người. Qua gần hết chợ, Huy mới len lén liếc nhìn chung quanh. Mắt Huy bắt gặp một cái mẹt đựng vỏn vẹn một miếng thịt heo luộc, để trên miếng lá chuối, ngồi đàng sau là một người đàn bà trạc 60. Thấy miếng thịt là Huy chảy nước bọt ngay.
“ Chao ơi, chưa bao giờ tôi thấy nó ngon đến thế , ông ạ!” Chàng xuýt xoa.
Huy bước đi không đành. Mắt cứ dán vào miếng thịt. Bà bán thịt bỗng vụt hỏi, khiến chàng ta giật cả mình. “ Lính Ngụy hả?”. Sợ bị đánh, Huy ngần ngừ, nhưng cũng phải trả lời. “Dạ vâng”. Bà bán thịt bốc miếng thịt, đứng dậy, vừa nhét vào tay Huy vừa nói: “ Này, ăn đi con, ăn đi”. Cầm miếng thịt trong tay, Huy cứ run lên. Xúc động đến cùng cực. Nước mắt chảy dài trên má. Huy, hai tay để miếng thịt lại trong mẹt, nghẹn ngào cảm ơn. Rồi đi thẳng.
Huy kể chuyện, giọng đều đều, môi hơi nhếch lên, cười cười.Tôi xúc động một hồi lâu, rồi hỏi có viết ra không. Huy bảo “Có chứ”.
Hôm đọc xong Vài Mẩu Chuyện không thấy có chuyện này, định hỏi, nhưng rồi quên vì có nhiều chuyện nói hơn, nhất là trong thời kỳ này, anh đang làm chemotherapy.
Cao Xuân Huy không nói với mọi người mình là nhà văn. Và, những người viết về anh, goi anh bằng cách của họ. Nhưng dù cách gọi thế nào thì họ cũng nói về một Cao-Xuân-Huy-Viết-Văn. Riêng tôi thì Cao Xuân Huy là một Nhà Văn. Thứ thiệt. Không cần kèm theo bất kỳ bổ từ rắc rối nào cả. Bây giờ Cao Xuân Huy ra đi, và, NHÀ VĂN CAO XUÂN HUY vẫn còn ở lại với chúng ta.
bài đã đăng của Đặng Phú Phong
- Chuyện cái áo tơi- nghèo rớt mồng tơi - 22.04.2021
- Trịnh Cung, Một kiện tướng trong hội họa - 11.06.2019
- LÊ THƯƠNG: Chúng ta đã biết gì về phẩm cách, tài năng của ông? - 03.02.2017
- Thầm hơn một bóng tối - 04.02.2016
- ĐI TÌM MỘT XU- CON MÚA RỐI - 02.02.2016
- Đặng Thơ Thơ, không có biên độ giũa thực và hư - 28.01.2016
- Nguyễn Tôn Nhan: Chính vì mê thi ca, tôi học chữ Hán - 26.01.2016
- Ann Phong, biển, mãi gọi tên - 22.01.2016
- Đinh Cường- Màu Xanh Miên Viễn - 14.01.2016
- Võ Phiến, một vài chung quanh - 06.10.2015
- Vài ý nghĩ về “Nhân một cuộc hội thảo về văn học miền Nam 1954-75” của Vương Trí Nhàn - 01.01.2015
- cải táng tôi - 26.11.2014
- Trường hợp Thu Tứ - 04.10.2014
- Phỏng vấn về MỸ THUẬT VIỆT NAM: NHỮNG VẤN ĐỀ XOAY QUANH với hoạ sĩ Trịnh Cung - 28.01.2014
- Gõ Đàn Vô Âm - 27.12.2010
- RỪNG VÀ CẢM TẠ NGƯỜI MẸ - 29.07.2009
- BIẾN THÀNH CÁ - 23.07.2009
- Nguyễn Lương Vỵ, Huyết Âm Âm Âm - 18.03.2009
- Phỏng Vấn Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa - 06.03.2009
- Phỏng vấn Nga Mi & Trần Lãng Minh - 27.02.2009
- Đôi Điều Về FOB II: Art Speaks - 28.01.2009
- Ngã Ba - 26.12.2008
- Hai bài thơ về Bùi Giáng - 25.12.2008
- GIỮA KHÔNG VÀ THẬT - 13.11.2008
- NHÃ THUYÊN : Mỗi tác phẩm là một sự vong thân… - 13.10.2008
- Nhạc hay - 15.07.2007
- Thoát & Cầu vồng đen - 31.05.2007
- Giống nhau / Hai quả núi - 18.04.2007
- quên - 13.01.2007
- Hugo Nguyễn, những nỗi niềm bất an - 13.01.2007
- Mặt nạ - 06.01.2007
- Con ong hút mật - 06.01.2007
- Đầu cọp đuôi heo - 30.12.2006
- Pray God for Rain - 30.12.2006
- Lạy trời mưa xuống - 23.12.2006
- NGUYỄN ĐÌNH THUẦN: THẾ GIỚI CỦA NHỮNG HANG ĐỘNG THẠCH NHŨ - 23.12.2006
- flash stories by Đặng Phú Phong - 09.12.2006
- Tha thứ / Bức vẽ truyền thần - 09.12.2006
- TRẢ THÙ - 02.12.2006
- CON SUỐI KHÔNG LÌA - 02.12.2006
- KHÁNH TRƯỜNG VÀ . . . “PHỤC SINH” - 02.12.2006
- Du và Kiều & Ðất - 25.11.2006
- Cây cầu khỉ - 25.11.2006
- Đọc và đọc lại - 25.11.2006
- Dương Văn Hùng, Nhà Điêu Khắc Vô Ưu - 18.11.2006
- Ðánh lộn / Người, nai và ánh sáng - 11.11.2006
- CHUYỆN MỘT NGƯỜI MUỐN LẤY NHỮNG CÁI ĐÃ MẤT - 04.11.2006
- tuyết tan - 04.11.2006
- NGUYÊN KHAI, Chất Huế Trong Tranh. - 04.11.2006
- CAO BÁ MINH, Màu Xanh Trôi Trong Ký Ức - 28.10.2006
- RỪNG, gã du tử trên đại lộ màu sắc - 21.10.2006