1
lúc ngôn ngữ ngất lịm đi
tôi vẫn tiếp tục như một cánh buồm
lao vào khoảng trống ấy
cho đến khi một dấu chấm
ép chặt lại
2
lúc bật điện ở lầu 3
tôi bắt đầu xuống một cầu thang
rồi quên mất là phải làm gì
khi đứng trước một hộp thuốc
giảm đau
đặt quần áo sang một chỗ khác
đặt cái tên sang một chỗ khác
tôi thấy vẫn chưa đủ trần truồng
để
chạy ra
hú
chúng ta có thể đang trở thành những bộ máy
dưới những ngọn đèn đường xanh đỏ
một người đàn bà la hét múa may bên kia vỉa hè
người đàn ông bán báo dạo lẩm bẩm chửi thề
“con mụ điên này đã bị bắt nhốt nhiều lần vẫn chưa tởn”
đôi khi người đàn bà này chửi bới
dưới ống kính quay phim tại ngã tư đường
đôi khi người đàn bà này hát tình ca
trước những chiếc xe qua lại
chúng ta có thể vẫn tỉnh táo
đứng và ngồi thành hàng
ở đại lục này
mỗi ngày chúng ta cũng bị quay chụp dưới hàng trăm ống kính khác nhau
chúng ta có thể đã thành những con số
giữa một bộ nhớ không bao giờ
thấy mặt
chúng ta cũng không thể giải thích với người đàn bà
đang nhún
nhảy
chúng ta có thể chỉ là những gạch nối
giữa lớn và nhỏ
tại một chỗ ngồi của quán Lee’s Sandwiches bên kia đường Bolsa
tôi chỉ cách người đàn bà điên
một khoảng cách rất ngắn
tôi có lúc sợ hãi
chính mình
vẫn chỉ đang lơ lửng
giữa cơ chế lớn cơ chế nhỏ
vì đôi khi
tôi cũng thèm
được nhún
nhảy
bên này đường
.