Có lần nhảy lên thật cao
ngó xuống
trang giấy như lưới
cá
những chữ dãy chết
tôi nghĩ lúc làm thơ
là dãy dụa
rồi ói
ra cái chết của mình.
1975,
ra ngoài biển Vũng Tàu
lần đầu chạy thẳng tới một đường cong
tôi bất ngờ khám phá đó là hành trình vô tận
một ngày như 10 ngày như 10 năm như một đời
như một đoàn người không chủ
không ai là gì cả
2015,
ngồi cạnh Vũng Tàu
hành lý 40 năm qua đều biến mất
tôi không là gì cả
không là giấc mơ không là sự thực
vậy mà một cuộc hành trình
của cả một đoàn người
vượt biển bằng chân
như vừa xảy ra trước mắt.
.