Trang chính » Dịch Thuật, Sáng Tác, Sang Việt ngữ, Thơ Email bài này

đẩy xa đi

trong cõi giới ta
những con ngươi hướng dương đen thẫm mọc lênh đênh giữa không trung
ấu trùng ánh sáng nở thành hàng triệu trạng-thái-có-thể hô hấp
nhưng sự ngần ngại như chiếc ghim phơi đồ
treo hãm những cặp bóng vào sợi dây cố định
những khuôn mặt trở thành thân thể, trở thành linh hồn
dát mỏng trong lớp kiếng giữa những cái khung bị còng
nơi sinh sôi bí ẩn của đôi cánh khí cầu
những con diều không bao giờ đuổi kịp
gió đào tẩu cũng chẳng thể thoát khỏi
có một mảng tim đau rách toạc lùi lũi như vớ da lưới
kim châm nào có thể khôi phục nỗi khốc liệt
những cử chỉ chia vách
ở nơi nào đó
bầy bồ câu trắng đen trông như những con cờ trên bàn cờ bãi đậu trần trụi
ra dấu cho ta đánh cược một bước 
ta hóa mù lòa khi thiếu những lời bạt dẫn dắt
bỏ lỡ giờ mặt trăng treo cổ tự vẫn trên chiếc xà vô tri
đường chân trời tức tưởi buông lưng chừng
với những ý tưởng buồn chới với nhùng nhằng vòng quanh tận cùng cuộn chịu đựng

thế giới ta như một chiếc ghế điện xử tử lơ lửng
với chiếc mũ sắt loạn chức năng
chỉ kết liễu mà không bảo vệ
với hai tay ghế kiềm hãm thay vì nâng đỡ
cái để chân khuấy rối thay vì xoa dịu

thế mà khi ta bị đặt để lên lòng ghế
không tìm được lý do run sợ
khi một khuôn mặt quen nhấn chiếc nút…

 

Dịch từ bài thơ “Pushed Beyond” trong tập thơ Anh ngữ  “M of December” – nxb Vagabond Press, 2016

bài đã đăng của Lưu Diệu Vân

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)