Trang chính » Chuyên Đề, Sáng Tác, Truyện ngắn, Truyện ngắn đặc biệt Email bài này

Ghim trong lăng kính

 

 

 

mermaid

 

1.

“Tôi khuyên cô đừng dính với anh ấy, sẽ liên lụy cho cô mai này.”

 

2.

Khoảnh khắc con chữ cuối cùng được thốt ra – với nhịp điệu từ tốn và sự thành khẩn sắp cạn – nàng đã chấp thuận cho lời cảnh cáo đồng hành với cuộc đời mình.

 

3.

Khi nàng quyết định từ bỏ thế giới mình để về sống với anh, nàng vẫn không ngừng tin vào phán quyết tiên tri của người đàn bà mang âm hưởng điềm báo rủi nàng chưa một lần đối diện.

 

4.

Đó là một ngôi nhà pha lê hình chữ nhật lộng lẫy, chễm chệ thênh thang dưới dáy đại đương cách biệt. Nó được khéo léo đặt ở góc độ lý tưởng về chiều sâu lẫn cảnh quang. Khi mặt trời lên, những tia sáng lóng lánh nhất sẽ chiếu hướng 45 độ căn nhà, len theo khối sương sa lụa mềm của làn nước, xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt của vách tường, biến ngôi nhà thành những khối màu chuyển đổi không ngừng. Góc đại đương duy nhất hấp thụ được hết trọn bước sóng cầu vòng. Tím, chàm, xanh, lục, vàng, cam, đỏ. Sự luân phiên của sắc màu và tốc độ ánh sáng di chuyển làm tăng nồng độ ái ân của những cuộc làm tình lúc bình minh. Về đêm, vệt sáng uyển chuyển gần như vô tận của ánh trăng phết một lớp nhũ kim cương lên mái ngói, viền lên những đường cong thân thể chất huyền hoặc đê mê. Ngôi nhà được tạo ra để khích thích từng sợi tơ thể xác. Anh chính là chủ nhân của ngôi nhà đó. Nàng là người trú ngụ thứ mấy, chính nàng cũng không rõ.

Nàng sống thác loạn trong ngôi nhà đó – sự thác loạn được khai thác bởi anh, khởi động vì anh, dành cho riêng anh. Những lời yêu thương, những cử chỉ dịu dàng, nàng không bao giờ thiếu. Có đôi khi, chúng như buồng trứng nặng nĩu của con cá bống cát cái ngoài kia, chờ con đực nuốt chửng để tái lập sự thăng bằng nòi giống, dù sự thăng bằng ở nơi này đồng nghĩa với niềm trống rỗng ăn sâu hoằm. Tất cả mọi chuẩn mức đều đang bị nghịch đảo. Nàng gắng gượng đổ nền một tình yêu vững chải bằng những chất liệu xáo trộn như âm thanh rền rĩ của đại đương vào đêm trộn lẫn tiếng rì rào khoái lạc của san hô sống truyền nhau tinh trùng và trứng và tiếng rên tức nước vỡ bờ của nàng và anh. Ẩn trong cực điểm những tiếng động đó vẫn còn một khối nhân tiềm ẩn đang muốn được thám hiểm. Thân xác anh trong suốt như loài cá thạch nhưng trái tim anh là nơi đen tối nhất của đại đương và nàng không là loài sinh vật biết phát sáng.

 

5.

Anh bảo rằng anh mắc chứng bệnh nan y thưở dậy thì. Mỗi tháng anh cần lên đất liền để hít thở một mùi hương lạ bằng không tánh mạng sẽ suy thoái trầm trọng. Nàng không hề biết anh đi đâu và anh cũng không màng bày tỏ chút lo lắng khi để nàng một mình dưới lòng đại đương hoang vu, vây quanh bởi bầy cá mập chầu chực con mồi qua lớp kiếng thủy tinh vằn vện rong tơ nhện.

Ngày đầu vắng anh, nàng chịu đựng sự thăng bằng bằng tâm trạng cáu kỉnh. Ngày thứ hai nàng bối rối với nỗi yên tĩnh chưa quen. Ngày thứ ba, nàng bắt gặp mình lang thang vô định trong khối lạnh cầu vồng đến rợn người. Một chấn động ánh sáng bất ngờ. Chợt biển chuyển màu huyết dụ. Xác một đàn bà trần truồng bị luồng nước xoáy cuốn dạt vào rừng tảo bẹ chằng chịt đập vào mắt nàng. Khứu giác bị lấn chiếm bởi mùi ghê sợ nồng nặc, xông vào xấc xược và đặc quánh như áp suất của khối nước trong bụng nàng đang đè nặng bọng đái. Khuôn mặt trắng bệch sình nước của người đàn bà lộ rõ niềm kinh ngạc còn vương vấn, hệt như đã phải chứng kiến một điều lợm tởm ngay trước lúc đột tử. Nàng nôn mửa không đè nén được như những lần đạt cực điểm dục tình cùng với anh. Bỗng nàng cần khóc thống thiết, cảm giác như người đàn bà này là một phần xương thịt của chính mình, ẩn dấu nơi góc khuất nào đó của những hệ lụy nàng chưa từng được biết đến. Cái ôm choàng trấn an của anh bất ngờ đến đúng lúc nàng sắp sửa hành động táo bạo theo sự hối thúc tiềm ẩn. Anh vòng người nàng sang ép vào chiếc hôn ngấu nghiến, không thắc mắc về sự rung rẩy mất tự chủ của thân thể nàng lẫn trong ái ân cuồng nhiệt. Căn phòng ngập chìm trong màu vàng kim vẩn đục. Đằng sau lớp pha lê trong suốt, xác người đàn bà khuất khỏi tầm nhìn. Nàng chìm đắm vào anh tìm quên nỗi hãi hùng. Biển phẫn nộ chuyển tím.

 

6.

Nàng buộc phải tiếp cận nỗi sợ hãi tột độ trong ngôi nhà pha lê đa sắc. Nàng luôn có cảm giác sự hiện diện của những bóng đen trong ngôi nhà này. Mỗi lần anh vắng mặt, một xác người đàn bà trần truồng lại trôi dạt vào rừng tảo bẹ cạnh bên. Biển luân chuyển những sắc màu tố cáo. Mỗi khi anh trở về, nàng cảm tưởng mình đang nằm gần một chiếc quan tài không đậy nắp, ngập ngụa mùi hương lạ của cái xác trần truồng lềnh bềnh ngoài khu rừng nước. Anh vẫn không buồn khám phá tâm tư nàng u uất và vẫn không ngừng đưa nàng đến những cực điểm mất thăng bằng của mê muội, ngay cả khi khối nước ung nhọt trong nàng ngày càng bành trướng. Vào những đêm trăng đầy lồng lộng phủ trùm căn phòng bằng ánh sang hoang đàng, nàng ngửi được mùi tanh tưởi toát ra từ vùng ngực trái tim anh. Ngoài kia, xác những người đàn bà trần truồng âm thầm hối thúc một kết liễu lời nguyền tiền định.

 

7.

Xác của người đàn bà mang âm hưởng điềm báo rủi cuối cùng cũng trôi xuống dáy biển. Một sự kiện nàng không hiểu vì sao mình lại quả quyết sẽ xảy đến. Trôi ngang tầm nhìn nàng, hai tròng mắt mở toang như phản kháng. Nàng nhìn thấy buồng tim anh mọc nanh vuốt bất ngờ chọc thẳng vào đôi mắt kinh ngạc của cô ta sau một cuộc giao hoan vũ bão đầy ắp tiếng rên rỉ pha lẫn những lời hứa hẹn bóng bẩy về một tình yêu tuyệt đối. Khung cảnh căn phòng ngủ kích dục quen thuộc. Không một giọt máu nào chảy ra và duy xác cô ta không phảng phất chất mùi lạ.

 

8.

Đêm ấy biển cuồng nộ ai oán. Ánh trăng như bị những luồng bão táp tước thành vô số những tia thiên thạch sắc bén găm vỡ bốn bức tường pha lê kiên cố. Nước đập tràn vào căn phòng, cuốn theo vô số thân thể đàn bà trần truồng vất vưởng. Những cái xác đóng bợn tái xanh, tia mắt đục ươn như lớp bùn đại đương, ào ạt tranh nhau trôi vào chiếc miệng há hốc của người đàn bà không mang một mùi hương nào trên da thịt.

 

9.

Bên trong nhân tủy của người đàn bà vang vọng tiếng đàn ông thét gào cầu cứu.

 

10.

Khối nước ác tính trong nàng bị âm thanh thảm khốc chọc thủng, vỡ òa những chất nhờn pha lê.

 

 

 

.

bài đã đăng của Lưu Diệu Vân

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)