riêng cho VC
em đón chuyến bay cuối ngày
nóng sốt hoảng hốt
buồn nôn không khí thiếu anh trong sạch
hoàng hôn nhắm mắt dìm im lặng giữa đoạn nắng trầm cảm
tái xanh trên vỉa hè paris bé đọng giọng cười chẻ đôi
và tiếng thở dài dằng dặc
khoang ngồi loang lạnh cả ánh mắt ấm hai màu nhật thực của anh
ngàn dặm chia cách đã là điều khẳng định
em vẫn thầm mong tuyệt đích
câu chuyện được lập đi lập lại giữa người đàn ông đó và người đàn bà khác sẽ không bắt đầu hay kết thúc theo luật lệ tầm thường của trò chơi cảm xúc
dẫu hạnh phúc đôi khi đến chậm trễ cả một thế hệ
em sẽ cứ tin vào niềm tuyệt đối anh dâng nhận giữa thân thể em khép nép
thèm ước cuộc nổi loạn của thời gian vay mượn
xếp nếp bên phía nỗi đau lòng khó thấu tỏ
con đường mây lộng gió ngày nửa trăng thánh thiện
đức tin phi tín ngưỡng giữa hai ta vĩnh viễn là vô tội
em mất hẳn khả năng phân biệt sáng nôn nao hay tối nhớ cồn cào
chiếc đồng hồ màu bạc đang xoay những báo động giả dối
anh trễ hẹn
em vẫn chưa quen vùi đầu vào ngực anh đúng lúc
hoàng hôn lách khỏi kẽ môi
nhỡ lần chạm vạch chân trời mạch lạc sau cùng