Ở giữa khoảng trống rất gần của chúng ta
hai ly nước cam lạnh
(đáng lẽ chỉ nên là một ly có hai ống hút)
thôi thì cũng đành phải chịu
lồng ngực thiếu vitamin C yếu đuối
chút ít can đảm không vượt qua nổi một cọng cỏ vô hình
không dám ném trao những tia nhìn ngần ngại
sợ rằng nỗi nhớ sẽ hoài thai
kỷ niệm sẽ phản chiếu ngược hướng
va sầm vào chiếc gương kỷ niệm
nứt vỡ gẫy vụn như những mảnh kính vạn hoa
lộng lẫy sắc bén
ngọt ngào chẻ đôi trái tim ta
tình yêu chỉ còn là nửa niềm ngạc nhiên xa lạ.
Ly nước cam chảy máu
tràn sang bên kia ranh giới cọng cỏ
không gian nhuộm đỏ từng phân tử ôxy
rất tiếc
em đã quá tàn nhẫn
trong lúc cạn hết ly
chẳng sót giọt nào để quyện máu hòa máu
không còn lý do gì để tan vào nhau
giữa những tuyến huyền thoại phát quang sáng trắng
đôi thân nhiệt đang phân đoạn vĩnh viễn.