french roast extra large
thề
thức suốt mùa hè
vé khứ hồi không hoàn trả
môi hôn nồng như biển
đợi chờ ở khoảng cách
20 phút
đứng ngồi nằm đều thấy mình thừa
bập bẹ
theo ngọn đèn giao thông
đếm ngược tới vô cùng
20 phút không là hai mươi phút
những chuyến xe đường dài vắng khách
sân ga khô, ngại gió
con tầu vàng ô nhiễm mùa vui
cà phê góc phố em
không đặm đà
nhưng cũng đủ làm anh mất ngủ
20 phút
tỉa từ mùa hè vé khứ hồi
20 phút
bóc ra từ tình yêu vất vả
20 phút
quăng anh xuống công viên
nơi cỏ mọc ngược chiều
lối mòn đỏ ngầu con mắt thuốc
yo man! want some man?
20 phút
ném anh vào góc quán
không còn nghe tiếng chuông điện thoại
(trong xắc tay em)
réo gọi áo cơm
20 phút
em cộng trừ nhân chia
những
sơ đồ quảng cáo
lập trình tiếp thị
trương mục ngân hàng
chẳng phải của chúng ta
và french roast extra large
như chén khổ
uống hoài không giã bệnh
dặn dò nào ngủ thiếp giữa môi hôn
20 phút
hãy phù du
khi rón rén bên tình đang trổ mã
20 phút vắng em
tình yêu bỗng xa tầm
và 20 phút không còn là hai mươi phút
nghiêng bên này
không chạm những môi hôn
nghiêng bên kia
gái tóc vàng mải miết trang báo chợ
20 phút không là hai mươi phút
khi ngày tàn
hồn nghiến bánh xe lăn
boston 27 tháng tám, 2007