Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

đảo hoang

0 bình luận ♦ 25.05.2011

 

 

Tôi đã đợi
chuyến bay đêm cuối cùng
rất lạnh và một mình
như cô dâu trước bàn thờ
tay ôm hoa gối chăn chung chạ.

Một thành phố lạ,
nơi em, kẻ ngoại biên
lo sợ những cung thánh sáng rỡ
quanh đầu người đang khát nguyện
quì gối những đường cong.

Tôi đã vòng
chân bừa quanh góc phố
khi mọi chuyện đã im,
khi mọi thứ đã tối

và cầu mong nắng sáng đừng trở lại
để giấc ngủ còn đầy
để chờ em thức dậy
cùng bước dọc phố tôi.

Tôi đã trôi
trong cánh biển chết mặn
trên ván mây im lặng
chờ một đảo hoang, đất nóng
đưa tôi khỏi chuyến lưu vong.

Trả tôi lại nhọc nhằn,
đảo nhìn như cứu rỗi
một lưỡi dao săn.

 

 

 

.

bài đã đăng của vi lãng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)