Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

42:6

2 bình luận ♦ 16.01.2018
MaiChau-AnhSangVoiOKeefe_thumb.jpg

 

 

MaiChau-AnhSangVoiO'Keefe
Nắng sáng với O’Keeffe (Ảnh: Mai Châu, 2017)

 

 

 

                “events are perceivable but time is not”

 
Sáng thức giấc
với vết nắng đầu ngày
trên một O’Keeffe khung đen
mở điện thoại, đọc tiếp Bolaño
(Những đêm cuối trên trái đất)
“Ngày mai chúng tôi sẽ rời nơi đây,
ngày mai, họ trở lại thành phố
rồi sau đó, máu bắt đầu rơi.”

Dãy gáy sách màu trên kệ
Kafka đứng cạnh bờ biển, tìm thấy
“Đôi khi, chỉ tìm được tuyệt mỹ
qua những gì đã mất.”

Thời gian sẽ ngắn lại với tuổi đời
họ bảo, một năm trời
là dai dẳng, đầy kinh nghiệm sống
cho những người chập chững.

Ai đâu đó viết về vùng cát động
Sylvia Plath, ba mươi năm
sau lưng tấm ảnh, cười rạng rỡ
hỏi đến ý nghĩa gì.

Hay quên hết,
hãy giữ chặt giây phút này, nơi đây
mọi tương lai
sẽ chìm sâu vào ngày đã mất.

Rồi năm rồi tháng
không hơn gì một gian phòng trống
cơn mỏi mệt buổi sáng.

 
Sáng 30/10/2017

 

 

 

.

bài đã đăng của vi lãng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

2 Bình luận

  • vi lãng says:

    Cám ơn anh/chị Hạ Như đã đọc & viết lời bình. Tựa bài thơ cũng là một cách nhìn lại thời điểm đó.

  • Hạ Như says:

    “Rồi năm rồi tháng
    không hơn gì một gian phòng trống ”

    Bài thơ viết sáng 30/10/2017, 42 năm 6 tháng sau ngày ba mươi tháng tư?

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)