Trang chính » Chụp và Chép, Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

Màu xanh lặng của sông băng

0 bình luận ♦ 13.05.2020
clip_image002_thumb.jpg

clip_image002

Đêm đó, hắn nói nhiều với tôi về tiến trình lập băng, từ tuyết rơi trên núi cao, sang tuyết hạt ở phần trên của sông băng, đến tuyết đá, và cuối cùng thành sông băng. Về áp suất, mức độ không khí, độ đặc, sắc xanh khác nhau trong băng. Đêm chưa hết, hắn nói về nhiệt độ, độ cứng, vùng tích luỹ, vùng băng dẻo, băng dòn. Về vận tốc tan chảy tùy theo độ dày của băng, về những cầu tuyết bắc ngang sông băng. Đêm sắp hết, hắn nói về sông băng ở những vùng núi khác nhau, từ rặng Hy Mã, Andes Nam Mỹ, sang Rocky Bắc Mỹ, đến sông băng ở Na Uy, Iceland, Greenland, và tấm dải băng lớn trùm phủ cả châu Nam Cực.

Về sự thinh lặng bao la khi một mình giữa vùng lạnh trắng xanh.

Khi củi trong lò sưởi không còn lên ngọn, và hai chai rượu mạnh cạn đến đáy, hắn nói về hai niềm hạnh phúc cuối đời. Màu xanh lặng của sông băng, và tình yêu của nàng.

***

Họ, những người với nhiều năm thám hiểm núi tuyết và sông băng, ngạc nhiên khi biết ra hắn đã tự một mình rời trại sáng hôm trước. Họ tìm thấy hắn nằm dưới một kẽ băng lưng chừng núi, sâu chừng 20 mét. Mất gần hết nửa ngày, cuối cùng họ cũng đưa được hắn ra khỏi kẽ băng. Thân hắn đông cứng, quần áo tựa như những mảnh thiếc bọc người. Trong túi áo ngực trái, họ tìm thấy một quyển sổ tay nhỏ.

Nhiều trang trong quyển sổ tay có ghi những câu viết ngắn về băng tuyết. Xen vào đó là những câu viết khác, với nét chữ viết tay khác, màu mực khác:

“Nếu mọi sông băng và dải băng trên trái đất bất ngờ tan chảy, mực nước biển sẽ lên dâng cao hơn 80 mét.”

“Vậy mình sẽ sống trên một chiếc thuyền”

“Tuyết Hemingway từng thấy trên đỉnh Kilimanjaro đang tan dần, và có thể không còn tồn tại trong vòng 20 năm nữa.”

“Anh vẫn từng kể em nghe truyện ông này.”

“Trong thời kỳ đỉnh cao của kỷ băng hà lần cuối cùng, sông băng bao phủ khoảng một phần ba mặt trái đất.”

“Nếu mình sống thời đó, mình đã dễ gặp nhau hơn, phải không?”

“Khi sông băng chảy chậm xuống giữa hai bờ núi đá, chúng sẽ mài đá thành một loại bột mịn. Chảy vào hồ, một điều kỳ diệu sẽ diễn ra. Chúng treo lơ lửng trong nước, khiến hồ có màu xanh ngọc lam, một thiên đường mùa đông.”

“Một ngày nào đó, mình đến đây nhé?”

Kẹp vào giữa sổ tay, có 5 tấm ảnh. Đúng ra là 1 tấm và 4 mảnh nhỏ. Tấm lớn, chân dung một phụ nữ tóc ngắn, có khuôn mặt sáng và nụ cười tươi. Bốn mảnh kia, đã bị xé rách ra từ một tấm khác. Ghép chúng lại, mặt trước là ảnh một kẽ băng màu xanh trong suốt. Mặt sau, là ba hàng chữ viết tay, mực xanh đậm:

“em muốn đến đây

để thấy được sông băng xanh ngọc

dù chỉ một lần.”



bài đã đăng của vi lãng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)