Trang chính » Bài lưu trữ theo thể loại

Bài thuộc thể loại: Nguyễn Thúy Hằng

Vay tạm

13.11.2008

Buổi sáng nợ nần

x lụi cụi chẳng biết làm gì nên nặn ra hình nhân bằng kẽm giấy và dán khắp tường

Hai hoặc ba trong số bọn nó khiến x khinh ghét và chính sự trắng nhờn càng làm x muốn dùng mực bôi đen,

Nhưng đó là nợ của x vay được trong ngày xám xịt, không bạn bè, vắng người qua lại, chỉ có tiếng nước sôi máy pha cà phê mới sửa xong,

Tai nạn kép

13.11.2008

x

gối đầu trên han gỉ / tạo giấc mơ bọc rác

Randy nằm trong xe van

đem cho tôi Ku và nẻo người ta nói về

Đói

nhìn lên đồng hồ

già nua trên đường phố thét lên lạ lùng

13.11.2008

Ôi mình ơi, con bé đến là xinh. Trông nó như một hòn than ý. Đen bóng từ đầu đến chân, đến tôi không thấy được mắt của nó nữa. Cứ như ta vừa soi vào một chiếc gương đen và chỉ thấy toàn bộ vẻ đẹp của sự phẳng lặng, mà không phải thấy sự xấu xí của chúng ta. Vâng, đúng thế, một sự phẳng lặng mà tôi luôn mong muốn mỗi khi nhìn soi gương.

The articulate body – Some quick thoughts on reading Nguyễn Thúy Hằng

13.11.2008

Với “Bởi từ lâu chúng ta không thể ngủ”, Nguyễn Thúy Hằng đã “xông xáo” vào một không gian ý thức cao hơn, bao quát hơn bản thể, nơi cô có thể nhận thức được cái đang nhận thức bản thể, cái mà cô đã gọi là x, con người muôn thưở như một ẩn số

The pork tongue – English translation of "Chiếc lưỡi lợn"

13.11.2008

As you know, pal , I would never babble any thing about our affairs, ever. Our secret has to be kept until the end, absolutely. That’s what you’ve gotta remember. Never slip out a word even if they come to kill us.

Nói chuyện với Nguyễn Thúy Hằng (phần 2/2)

13.11.2008

Có lẽ tôi là người chọn sống với những gì mang lại cho tôi cảm giác thoải mái và thích thú, nên ít khi tôi bước ra ngoài với bộ dạng một kẻ khác. Chắc là mỗi người đều có phương pháp để lựa chọn tự do riêng.Và phương pháp của tôi là không xét đoán theo đúng hay sai hoặc trong phạm trù liên quan đến đạo đức.

Nói chuyện với Nguyễn Thúy Hằng (phần 1/2)

12.11.2008

…Câu chuyện này cũng là một ẩn dụ về xã hội Việt Nam, cụ thể hơn là tôi đang nói đến những nghề liên quan đến văn hoá nghệ thuật. Dường như chỉ có những nghề này – với bối cảnh chính trị và xã hội VN kéo dài từ quá khứ đến hiện tại -mới liên quan đến thái độ “im lặng” hoặc không im lặng.

Nguyễn Thúy Hằng: Từ Miền Đất Xa Lạ

12.11.2008

Trong văn chương của Nguyễn Thúy Hằng không bày biện những cứt, đái, bộ phận sinh dục, không đeo lủng lẳng những bảng quảng cáo Coca Cola, chủ nghĩa “Hậu hiện đại” hay băng vệ sinh Kotex có cánh… cô đứng một mình, khép nép, cô đơn, sầu thảm trong xó kẹt của kiếp người, rụt rè thảy ra những trang viết đầy bụi bặm và khét lẹt của mình. Không cần biết thứ văn chương của cô là văn chương gì, nhưng nó làm tôi rúng động, thảng thốt và gục ngã.

Chiếc lưỡi lợn

12.11.2008

Tôi như không tin ở tai mình nữa, hắn ta điên thật rồi vì làm sao chúng tôi có một cái lưỡi heo trong nhà kia chứ! Tôi cúp máy đột ngột và nói với cô: “hắn mất trí thật rồi, cái thằng hàng xóm của mình ấy, nó bảo cái lưỡi heo cô đưa không phải cái lưỡi heo của hắn

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)