Bài đã đăng của Nguyễn Thúy Hằng
Sinh năm 1978. Tốt nghiệp trường Đại học Mỹ Thuật tại Tp HCM.
Hiện đang sống ở Hà Nội và Sài Gòn. Sáng tác tự do [văn chương và nghệ thuật tạo hình], không làm việc cho bất cứ đoàn thể hoặc tổ chức nào.
những tuồng hẹn ước sao cho vừa

2019.
Kế hoạch đánh chiếm có lẽ sẽ lan ra cái đập nước. Thưa cô vào tháng chín mùa lũ qua đây sẽ xoá lối đi. Việc còn lại cô phải tích …
Những lũ đời mộng mơ khốn khiếp

Khi triều cường dâng, nơi gió trên tám ngàn sáu trăm ki-lô-mét càn quét vũ trụ
Tôi nghĩ rằng mình sẽ bị cuốn bay như một tờ giấy
Ngoài rìa tăm tối của hành tinh, tôi quay đều…
Sand in my ears, adrift of the world / Có thể yêu nhau, xa lìa thế giới

Tôi nói rằng em đã trở lại, nhưng chỉ còn là vạt tóc rất ngắn
Tôi có biết gì đâu ngoài nhà thờ đã kịp phủ một lớp váng như sữa chua
Rồi vội vã, thu hình tiếng cười nhỏ như lòng bàn tay, kẻ ngốc ấy…
Nguyễn Thúy Hằng triển lãm The Warriors ở Saigon Domaine

Triển lãm điêu khắc sắp đặt Những Chiến Binh của Nguyễn Thúy Hằng Khai mạc vào lúc 6PM, Thứ Sáu, ngày 17/04/2015 Saigon Domaine, 1057 Bình Quới, Phường 28, …
niềm cay đắng tao nhã -cho Khách sạn Cô Liêu & LL- (*)

những tưởng, thứ tự đó sẽ dày lên chút một. hắn đi tìm điều gì, trong ngôn ngữ bản gốc đã nhoè đi và âm vị mới xuất hiện. những mẫu tự này từ rời xa thân xác của chúng để tìm một cơ thể mới hơn, phù hợp với mất mát hơn.
Tình lữ

“tôi đã không được ăn hoặc cà phê ở quán này trong hơn một thập kỷ. Khí quyển và thực phẩm chỉ là giống như tôi nhớ..”
Tôi sống nơi đây rất cô đơn

Họ liên tục đào và rạch nát cơ thể để nhìn. Họ đào như thể có một kênh, một con sông trong người. Họ lén lút chạy ra khỏi phòng họp và rạch một đường trên bắp tay rồi trở lại công việc. Họ trốn chồng trốn vợ vào toilet để chấm mút trên vết lở đó. Họ lẩn vào góc khuất mọi lúc mọi nơi khi lên cơn thèm rọc da rồi thư thái hoà nhập đám đông.
appassionata

the hours to stay back and look out the empty window:
out on the blue water, where i am, day and night adrift
Cánh máu
Và rồi ai sẽ kể tiếp câu chuyện hôm nay. Ngày kia, ngày tới, khi mọi chuyện chỉ nặng phần bên này, khi đêm vẫn dài ngay cả buổi sáng tới. Người ta sẽ hỏi, có thấy khói đằng kia không? Đâu, nó đâu. Chỉ là do cánh trắng mang tới, xuyên qua nó thì cái gì mà không bạc màu, ủ rũ,
Trong thành phố chán ốm

Tôi nín thở nhìn vào chiếc gương to ngay bên cạnh: mắt tôi đó, mở lớn, thật lớn, dường như tròng mắt tôi đã nhỏ lại và tròn hơn hàng ngày, đúng ra là nó đã lộ khỏi mi mắt một chút, những gân máu nở to hơn bình thường và chúng bò lan toả trên con ngươi của tôi.
Da Màu phỏng vấn Nguyễn Thúy Hằng

Tự cảm xúc sẽ điều khiển được cấu trúc của truyện. Tất nhiên, trong cảm xúc này, phải có độ tự chủ cao để vừa đi theo tính ngẫu nhiên vừa giải quyết được những tình tiết do mình tạo ra, và phải hướng nó đến một kết thúc không làm phá hỏng toàn bộ nội dung trước đó.
Những bài thực tập buồn tẻ

Tôi không vui, không khỏe và thấy không cần thiết sửa lại bất cứ thứ gì trên người trước khi chính thức rời khỏi ngôi nhà ấy.
Đó cũng là năm 2004. Một năm mà dường như tất cả hơi thở của buồn bã đều tụ về trong mùa đông. Làm cho mọi thứ tái ngăn ngắt và co quắp.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần cuối

ở đâu là bốn móng tay
nhịp hai, hai, ba, bốn
đều đặn trên tường
bóng đêm nói thật khẽ
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ do đó, nó lại đến – phần 14

thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ do đó, nó lại đến
phần 14
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến, phần 13

119
Gaylord’s, chúa tể của những tên trộm lưỡng tính cấu chặt khối thịt hình chiếc phễu, chấp nhận cú tẩu thoát của vú lớn và những dị hình …
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến – phần 12

Berkeley.CN.9.19.04
sự kiện trong thành phố
Sáng, khoảng trăm chiếc xe đủ màu, đủ kiểu diễu hành ngang thành phố, không khí nhộn nhịp, kèn trống, tiếng người hò la, máy chụp hình, nhà báo phỏng vấn dân chúng, chống chiến tranh và đòi trục xuất Bush khỏi ghế tổng thống.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến- phần 11

Nhiều lúc, trong những giờ rảnh rỗi, người gác cổng luôn quan sát, nhìn nó rồi nghĩ ngợi, phải khó khăn lắm ông mới thấy nó thật sự là con thú, vì hình dạng và tiếng nói cũng giống hệt ông, nhưng không hiểu sao, có một bí ẩn nào đó mà họ xếp nó vào loại động vật sắp tuyệt chủng, họ cần thời gian để nghiên cứu và tìm hiểu về đời sống của chúng.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến – phần 10

Tuy vậy k vẫn cố kéo tôi đi trong cái dòng xoáy đó. k nói “h đang sống trong nước độc, chân tay h đang teo tóp lại rồi, phổi h chứa đầy dòi bọ lúc nhúc..,.h nên lượn lờ ở đây, ở đây với tôi đi, sẽ an toàn hơn rất nhiều.”
Thật lạ, bạn bè luôn thấy tôi trong tình trạng nguy hiểm mặc dù tôi là đứa im tiếng nhất.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii – do đó, nó lại đến/ phần 9

một con mắt
đã đong đưa từ nửa địa cầu này, một bán đảo xa xôi
hắn nhặt lấy con mắt còn sót lại
ném
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 8

Tôi chui vào đám lá dày đặc ấy, mưa rơi lộp độp khắp nơi. Tôi gõ cửa và len vào một nửa tấm nệm của X. Làu bàu, rồi cùng ngủ tới trưa. Lết ra quán cafe, nhìn các trai đẹp rồi đọc sách. Lâu lâu các trai cứ nằm ì trong sách chẳng chịu qua trang mới, nhưng cũng có khi chúng tôi đánh rơi tất cả ngoài lề, chỉ thích xăm soi mọi vật qua các câu chuyện hóng hớt.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ phần iii- do đó, nó lại đến- phần 7

dường như tôi thấy từng cánh cửa được mở ra, ngó vào trong, chỉ thấy một bóng tối dày đặc, dày đến nỗi tôi chẳng thấy gì ngoài tưởng tượng đặc quánh.
Rồi thình lình, những thi thể đàn ông đồng loạt rú lên đằng sau cánh cửa ấy. Tôi chầm chậm tháo từng chiếc một, nhưng cái tìm được cuối cùng vẫn là tiếng rên nhỏ, màu vàng cam, đuổi tôi suốt cuộc hành trình.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 6

Hẳn, đến đây bạn đã biết mục đích vì sao phải chế tạo chiếc xe này, tôi muốn làm một chuyến du hành vừa ăn vừa ngủ vừa lượm lặt những thứ cần thiết. Nhân tiện đây cũng nói, có nhiều người hay vứt đồ đạc ra đường lắm, và đó là điều tôi muốn nhặt (ồ, có thể nó là những mẩu chuyện tiếp theo đây chăng?). Tôi sẽ máng bao nhiêu khung ảnh, hình chụp tôi từ nhỏ đến lớn, và hình bạn bè, người quen, người không quen, cả bạn nữa nếu tôi tình cờ gặp. Tôi sẽ máng tất cả thứ đó vào những cánh cửa của tôi, trò chuyện với chúng.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 5

Thật ra, lần này tôi đã sử dụng loại nồi cơm điện đặc biệt, lưu hành qua nhiều đời, chuyên tái tạo những sản phẩm chết. Nhưng, trên đời này có chuyện gì mà không xảy ra, nếu như bạn biết rằng sự xuất hiện của tôi cũng tương tự như câu chuyện của những chú bò này. Chính tôi cũng bước ra từ cuộc thí nghiệm của kẻ điên rồ thích ăn thịt người chết.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 4

Hôm nọ tôi gặp một thanh niên, mặt rỗ, cao lớn tiến đến chúng tôi và hỏi:
– Có phải các cô là người Việt?
Chúng tôi trả lời, phải, vì sao ông biết điều ấy?
– Tôi đọc được câu chuyện của các cô.
Chúng tôi hỏi, ông đã đọc được những gì?
– Sự lang thang, gầy gò.
thời hôm nay, khoái cảm và điên rồ hợp lý/ cuốn iii- do đó, nó lại đến/ phần 3

Tiếng thét trong lòng microwave
Tôi viết câu chuyện này không nhằm đả phá những đặc tính thông dụng của microwave (chuyên hâm nóng thức ăn). Mà tôi chỉ nói, trong một ngày không nồi không chảo, mà lại sống trong căn hộ chỉ trơ mình tôi với bốn bức tường đó, dĩ nhiên tôi sẽ tìm mọi cách luộc trứng mà không cần những dụng cụ thông thường. Và sau đây là câu chuyện về nó, về những quả trứng bị ép buộc phải nhảy múa tự do trong lòng microwave …
Bình Luận mới