42
chim lưỡng cư di chuyển trên đôi chân ngắn
43
-Cần tuyển người viết thuê, có khả năng về văn chương, trong tất cả các thể loại.
-Yêu cầu: có thể viết dưới ý tưởng của người khác (dựa theo cốt truyện, nhân vật được phác hoạ sẵn)
-Lương trả cao.
-Chú ý: không cần bất cứ khiếm khuyết nào, không cần biết hộ khẩu ở đâu hoặc bờ bụi nào trên trái đất.
Ai có nhu cầu, muốn thử việc xin vui lòng liên hệ theo địa chỉ:
Mọi chi tiết sẽ được đề cập trong hợp đồng.
44
Ngôi nhà nhỏ, căn phòng màu vàng
bức tường tôi tự xây, đóng lên nhiều bức tranh vội vã
vẽ về sự chổng ngược
45
Hôm nọ tôi gặp một thanh niên, mặt rỗ, cao lớn tiến đến chúng tôi và hỏi:
– Có phải các cô là người Việt?
Chúng tôi trả lời, phải, vì sao ông biết điều ấy?
– Tôi đọc được câu chuyện của các cô.
Chúng tôi hỏi, ông đã đọc được những gì?
– Sự lang thang, gầy gò.
Nói xong, ông ta đi mất, trước khi cái dáng cao cao bước ra khỏi cánh cửa, chúng tôi kịp thấy được hình dạng mẩu chuyện do ông ta để lại
Cũng tự tách bầy, hành nghề trộm cắp ngôn ngữ để chu du
Rồi cũng tại nơi đây chúng tôi không bao giờ gặp ông ta nữa.
46
ồ hãy đến đây và mang theo thức ăn ngon
dưới cây trọc lá này
chúng ta thấy một con ong treo cổ
strada’s café,9:41pm
CN, tháng 6. 27.04
47
tôi đi đến đó, tôi đã ngồi đó,
rồi trượt theo từng câu chuyện
tôi thấy mình thò tay vào cửa sổ nhà họ
giật phắt người chồng duy nhất nằm tềnh hênh trên giường
48
vẻ ngạc nhiên của đàn bà đứng tuổi
nằm ngoài câu chuyện của ba người còn lại
một người café chết
49
khi tôi kêu cứu thì sao ?
chỉ lũ tâm thần chạy tới
50
tôi thấy người đàn bà đó nói chuyện rất ngay ngắn, thế mà lũ người đó cứ ngắm mãi con chim
51
nào nào nào anh chàng van gogh,
tỉnh dậy đi xem tôi cắn
nát hoa hướng dương
52
joe’s garage,T6.3.06.04
nghịch lý của chiếc bóng. tôi phơi bày vì sự mơ màng của kẻ khác. người đàn ông nói giọng mũi, những rò rĩ không thoát được từ tiếng kêu chát chúa. lọ tiêu đứng cạnh lọ muối. chiếc đèn nhảy múa trong cơ thể bất động.
boris vian, bọt tháng ngày?
53
– Trước hết, cần một bãi đất vừa đủ để chứa khoảng 2, 3 khoang tàu.
– Tìm các khoang tàu bị hư hỏng, hoặc lâu năm không dùng được nữa. Nếu không tìm được bạn có thể tự chế sao cho giống, cần nhất là sự cũ kĩ của bên trong toa xe.
– Không gian đẹp nhất là những thứ có sẵn trong toa tàu, cửa sổ, ghế ngồi và ánh sáng của nó. Tận dụng khung cảnh có sẵn đó, chỉ việc thiết kế thêm bàn. Vào buổi tối, sử dụng đèn vàng là đủ. Có thể treo từng ngọn lơ lửng dọc theo trần xe.
– Nếu bạn có đủ số khoang cần thiết, bạn có thể mời ban nhạc jazz hoặc các thể loại nhạc khác.
– Chú ý: không cần sửa sang bên ngoài toa xe, giữ luôn số thứ tự toa, màu hoặc hao mòn của nó. Chỉ trùng tu chút ít bên trong là đủ. Những dạng như thế này đặt ở khung cảnh nào cũng được. Lưu ý về thời tiết, nếu là vùng lạnh thì mùa đông thật tuyệt vời nếu ngồi thu lu trong toa xe mà thưởng thức café, đọc báo thì không gì bằng.
– những phin café bạn có thể đánh số thứ tự theo số ghế ngồi.
Chúc bạn có chỗ ẩn náu tuyệt vời.
54
làm sao biết được
kéo loãng trong một ngày
gương mặt hình tam giác
khô cứng trong viên đá nhỏ
55
tôi chờ đợi người thanh niên nhút nhát hôm nọ
anh ta sẽ mang tới nguy hiểm nằm trong cuốn sách
hòng làm tôi sợ
và biến vẻ ngoài tôi thành
ma quái như anh ta
56
lướt qua tia sáng trong ngày
tôi thấy đám mây gồm
một câu hỏi hình móc khoá, một mảng tóc đang cháy,
hai hoặc ba con bò mộng đang húc nhau, một câu chuyện gì đấy
nằm ngoài trí tưởng tượng,
Theo đuôi đám mây ấy còn lằng nhằng một đoạn
miêu tả chán chường
trong bài thơ còn lơ
lửng
57
Khoảng giữa đi xa
Ngay khởi đầu,
giọng nói đã bị vỡ
58
Minnesota, buổi sáng tuyết.
Giờ đã sang mùa học mới. tuyết rơi đều, nhẫn nại ngoài kia. Tôi dừng chân được ba tháng, ở đây, những tiếng động đều bị tuyết nuốt chửng, trắng xoá. Vừa viết xong một nơi không còn nữa. đọng lại café, sữa, tuyết.
Ngày càng mờ mịt. suy nghĩ bắt đầu thay đổi, liên tiếp có nhiều hình ảnh mới. Nơi đây xưa kia là nghĩa địa. Hàng ngày ra về tôi đều nán lại nói chuyện với người chết. họ không chịu về nhà với tôi.
Quẩn quanh trong gương mặt này, muốn kéo theo một toa sắt
Lại có một con ma ngồi xoa cằm ngoài cửa sổ. Tuyết, dày, chạy xiên và chạy dọc. Con ma đang sợ sự nhẹ hẫng của nó. Tôi muốn ngồi đây ghi chép lại tất cả. Bắt đầu bằng những vết rạn nứt, không khả năng chăm sóc, nuôi nấng những thứ đang có.
Không muốn chơi với kẻ đang cố vùng vẫy trong vũng bọt nhỏ xíu nữa.
Hãy đọc nhiều bức thư khác, viết cho nhiều người khác. Có lẽ tốt hơn là viết cho một chấm nhỏ.
59
la hét nhảy múa nữa đi
trong ổ bụng
đầy ắp dị thai
60
Tháng 11.21.03
Thứ Sáu tôi đi bằng một ngón chân, di chuyển trong hành lang rộng, dài, có những chiếc hộp xếp ngăn nắp, bọn chúng trố mắt nhìn tôi, nhưng kìa, thân thể nó rực cháy.
Đôi lúc tôi muốn như thế, và ngày mai, tôi sẽ bò vào người hắn, chẳng thèm mặc quần áo gì, chỉ đeo một chiếc nhẫn duy nhất, nhưng lạ thay, bạn và mọi người không thấy tôi. Ở bên kia, tôi nghe bạn cười lên một tiếng. Tuyết bay. Thành phố này, tôi thèm bụi bặm, thèm chôn vùi và cựa quậy trong vũng tối, chỉ còn một giờ nữa, tất cả chỉ còn trong vũng tối.