Trang chính » Các Số Da Màu định kỳ, Da Màu số 29, Sáng Tác, Thơ Email bài này

Lửa/ Gào Thét Nữa Đi

 

 

 

Bắt đầu từ số này, DaMau sẽ trân trọng lần lượt giới thiệu đến độc giả những sáng tác chọn lọc trong tuyển tập thơ Thời Hôm Nay, Khoái Cảm và Điên Rồ Hợp Lý của nhà thơ Nguyễn Thúy Hằng.

 

 

 

Tập I: Cửa Sổ Đập

LỬA

 
tìm trong tử thi nhà khổ hạnh
con kiến đen bò quanh cốc nước lã
bơi mải miết giữa nhiều viên đá nhỏ
cặn,
lắng đọng,
song hành với nhau
phía trước dải mây với đường viền đậm trang điểm, thay y phục trước khi rời
khỏi nước bùn sền sệt
chạm bàn chân khởi động nhồn nhột
hình như quên tập thể dục cho buổi sáng co quắp, điều gì đó đang di
chuyển, cọ xát, hình thành trong dung dịch muối, chất phoọc môn xuất
phát của tôi là tê dại đôi chân mình
điện thoại reo vang
một sự kiện gì đấy vỡ tung, loang lổ
chúng tôi nằm im trên ghế thưởng thức tin nhắn từ nơi
bim bíp
phổng lên rồi xẹp xuống, quần áo
nở ra thắt lại, dạ dày
tìm nhau trong vỏ kiến
tìm nhau trong ly nước nhiều buị bẩn
chúng tôi ngồi trên xe rồng, điềm tĩnh
thả hết ga
trong trật tự khổ hạnh, và
tiếng cười
lộn nhào
không đầu không đuôi
Milano’s café 3h
T3/13/4/04

 

GÀO THÉT NỮA ĐI

có thể trốn đi bằng đôi chân ướp đá được không ?
có thể hò hét cho nơi hoang nào đó, giọng nói chú diều hâu, từ sức mạnh bên trong
người ta lật úp bản thân mình ?
tôi đã đi, ngày ấm áp.
vực dậy trong bóng cụt đầu một bộ phận, víu vào nó rồi tha hồ khâu vá thiên nhiên bị lủng (khi tôi nằm, lỡ chân đạp nó, màng mây rách bươm), nhưng cũng có lần tôi đã xóa nó đi, bằng vẽ lên điên rồ khác.
sao tôi chạm vào nhấp nhô đó ?
lửa bung cháy chỗ nằm, tôi lao ra muốn tuột quần tất cả những gì mình thấy. đừng cố ý
quàng nhiều lớp. chúng ta sẽ nhận ra nhau trong mờ mờ đó.
tôi vẫn chạy trốn
gói gém hành lí biến mất trong tư thế gập người (tay chân còn bấu chặt ghế, ai đó giãy dụa liên hồi…tôi đang mơ tưởng..)
một cái bóng khổng lồ ập lên đám đông, tất cả chạy ra xa trong sự hỗn loạn
“hãy đi đi vào ngã này”_ tiếng loa vắt ngang hàng nghìn người quì gối, họ khóc
tôi vẫn tìm đường chạy
tôi thích sự kiệt sức, tháo mòn hết nước. Khi ấy người ta sẽ cưỡi được lên người tôi, lên mông, lên tai, lên chiếc lưỡi mằm cứng đơ
“nữa đi, nữa đi”_ hai chú chim gục gặc vào nhau trong khi tôi đang chạy
tôi sẽ đi hết con đường này
nơi mọi ngả bắt đầu hò hét
bên đường người cắn nhau chảy máu,
những con điên tung lên trời váy hoa sặc sỡ
T2, 26,4,04

bài đã đăng của Nguyễn Thúy Hằng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)