Đầu hắn đẹp như một chùm hoa giấy
Gặp hắn giữa phố Đà Lạt rất Tây
Ngỡ hắn không thân thể tứ chi
Đầu hắn nhô lên trên chiếc khăn quàng cổ
Tôn quý duy nhất cái đầu
Hắn từng nhiều lần khẳng định
Bảo quản tối đa bằng chiếc mũ
đẹp như một chùm hoa giấy.
Vậy cái chỗ bài tiết ở vị trí nào?
Hắn ném tia nhìn khinh bỉ vào mặt tôi
Kèm theo lời chửi rủa dĩ nhiên
Nghĩ chưa đủ đau bằng tia nhìn bằng lời chửi ruả
Hắn xác định tôi không có cái đầu
Thơ ca sẽ thoát ra chỗ nào ngoài cái chỗ bài tiết?
Đành nhồi thêm danh tiếng Gertrude Stein
vào cái đầu cao quý của hắn
A rose is a rose is a rose…
Thơ thoát ra từ đâu cũng là thơ cũng là thơ
Ấy tuy nhiên tôi nói thêm với hắn
Người không đầu thì cũng không chỗ kia
Và ngược lại
Đầu người có thể đầu tôm có thể đầu hoa giấy
Mượn giấy hoa kia đẹp giả cho thơ.
Sài Gòn, X.2016