Nghĩ tưởng về một nhà thơ
Trong bóng tối
Jorge Luis Borges
Thế giới đen mở bao la
Tới tận cùng mù lối.
Nẻo đường ở xa kia
Con phố gần đây
Chiếc gương treo trên vách tường
Bên cánh cửa
Hắn nhìn hắn nhìn hắn nhìn.
Thế giới hung hiểm công khai mặt lộ
Nghiền nát bất luận gì
Thùng rác khổng lồ
Hắn uống cà-phê
Trầm tư hay chẳng cũng ở đó.
Chiếc gương có thể
Từ chiến tranh lửa đạn
Từ văn nghệ quạnh hiu
Từ hoàng hôn bệnh hoạn
Hắn thấy gương mặt của mình
Rạn nứt hoen mờ.
Nhà thơ trong bóng tối
Thấy cái chết gặm nhấm
Hắn thấy cái chết của mình
Ở ngoài đường
Trong thùng rác
Trên vách tường.
.