Giọt nước mắt đã tạnh khô
Tiếng kêu than vắng lặng
Tôi tới dâng nàng
Đóa quỳ dứt một mùa ẩm ướt
Hoa dưng. Khô. Tươi mới
Chẳng một lời phủ dụ
Một lời mượt nhung
Hồn nhiên dâng hương lên không trung
Đóa quỳ trong tay
Nàng khép mắt
Mi ngát xanh
Bay thoát vòm cửa nhốt vô vàn tội lỗi
Chiều mở mặt trời
Mở nắng trầm ca ngợi
Mở thiên thâu
Trút sạch bụi trần gian xuống thung lũng vô hình
Từ ngõ ngách trong rối mù của trái đất
Quẫy lộn khắp tầng địa phủ
Nàng bay lên bay lên
Ôi sắc hương ngây ngất nào ai biết.
.