Sự lưu chuyển các mùa / Ngữ ngôn của Diệu Pháp
(Lời trên tường vách chùa Tây Tạng – Thủ Dầu Một)
Chiều sân chùa rộng vắng
Chiếc ghế đá dài
Một kẻ ngồi
Mẩu thuốc tắt rồi
Thôi nằm xuống nằm xuống.
Chiều đắm mắt xanh mây
Ngã rộng xanh tay
Đi ngược lên đi ngược lên
Tường vách
Những mùa sắp đặt.
Đi ngược lên
Đi ngược lên mãi
Chạm tới đỉnh không rồi
Mây bay trắng trời
Tôi đi trong mây.
Tiếng la rúng động tường vách
Một kẻ nào rớt xuống
Có phải tôi
Thân thể co quắp
Miệng còn ngậm đầy mây.
Một ngày trong một năm nào – sân chùa Tây Tạng
.