Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

căn nhà X thuở kia

                Gửi YT – CD, khúc dĩ vãng anh
 

                Và đứa trẻ huýt còi, người đàn bà bước xuống
                Ôi Sài Gòn, ôi sở thú, ôi giòng sông
                —Trần Dạ Từ
 

Hắn sống ở đó hết vui
Ngày cơm gạo trắng đã đen buồn những canh thâu
Những đêm ở đó thật dài. Hắn không thể ngủ
Mắt trừng trừng
Bốn bề trắng vữa màu vôi cũ.

Lang thang cùng đám vô lại
Riết rồi hắn quên cả tên cha mẹ đặt cho
Ghế đá bến Bạch Đằng. Hắn ngồi ngó con tàu lù mù
Trong sương khuya buốt dậy nỗi nhớ
Những thằng bạn thân bặt tin
Những đứa con gái không hình dáng mặt mũi
Cha mẹ anh em
Đèn bến sông thì mờ giấc ngủ thì vội vàng
Như hắn cần sống như hắn cần chết
Như cành khô rớt vội trên ghế giá băng.

Nhiều khi hắn động lòng cảm xúc
Trở về nhà xưa mắt ngó tai nghe
Mái nhà thì tối sậm tiếng động thì da diết
Con kênh thì nước dâng ếch nhái thì kêu la
Hắn đứng đó tay bưng mặt
Sợ lệ ứa tràn tủi nhục gia cang
Quầng mắt nào đã thật trũng buồn
Ngõ thật sâu. Hắn lầm lũi tay không túi xách.

Đưa hai bàn tay lên. Hắn ngắm nghía
Da thịt héo mòn trơ mười ngón xương khô
Lên tiếng kêu đòi gì không biết
Chừng ấy tóc bạc đầu hắn chưa hiểu ra.

 

 

 

.

bài đã đăng của Nguyễn Đạt

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)