Tặng Đinh Cường, người rất thương yêu Dran
I
Cao nguyên. Tuổi trẻ tôi đã sống
Chung và riêng ở một miền trời
Bốn mùa ủ kín trong thung lũng
Rượu ngâm lâu chờ đợi chạm môi
Cao nguyên. Tuổi trẻ tôi thấy lạ:
Thông xanh ôm dòng thác nhựa vàng
Dã quỳ ngậm nguồn cơn bùng vỡ
Sẽ phô bày bí ẩn thi ca
Cao nguyên. Hiển nhiên thức dậy sớm
Hiển nhiên đầu tiên mở cửa ra
Khi ấy núi đồi còn chếnh choáng
Hơi men tràn tới trắng hiên nhà.
II
Trên cao lối đồi ai đạp xe
Đi lên con dốc lên rạng ngời
Phố Dran thấp xuống lũng sầu kia
Cùng mùa mưa tay níu lệ trời
Trên cao ngây gió sớm mai lạ
Chiếc áo choàng sẫm dưới chân người
Sắc vàng chờ đợi hoa hoang dã
Bí ẩn thu vào giữa vẻ tươi
Trên cao tiếng hát ai trong quá
Có đủ thinh không tha thiết nghe
Cô gái tôi gặp rồi vẫn lạ
Năm trước hình như cũng đạp xe.
.