Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Trung Thu 2008, 1928, 1968

Đinh Từ Bích Thúy

Liêu Thái sinh sống ở miền Trung
Nơi tôi chưa bao giờ đặt chân đến
Ở miền quê có món cá khô nướng sống ăn với cơm nóng
trong những ngày mùa lạnh
thú vị lắm
Bây giờ ở Việt Nam chưa lạnh mà vẫn mưa và nóng
Chiều thứ Bảy tôi dẫn con đi xem Tết Trung Thu
Khu Thuơng Xá Ê-đen—Phố Địa Đàng
của người Việt mất nước
Chợ Tết Trung Thu nằm trong bãi đâu xe
Khép mình trong hai “tăng” vải, có sân khấu bục gỗ
nơi hoa hậu Địa Đàng cao lênh khênh như Mỹ
Hô hào khán giả đi bầu mùa Tổng Thống ….
Liêu Thái kể cho tôi chuyện “loạn”
Trung Thu năm 2008:
Bọn trẻ thì nhại đầu làm lân
Người lớn thì khoảng chừng 6 giờ chiều lo
dông cửa vì sợ . . . lân vào nhà
Đó là chưa kể chuyện tụi nó tranh khách [đòi tiền múa lân]
đánh nhau sứt đầu mẻ trán!
Con gái tôi nghĩ Tết Trung Thu
là miếng bánh vuông nhân đậu ngọt và những thứ lẩm cẩm khác
độn mảnh trăng muối
giống như fruitcake chắn cửa ra vào sau ngày Tết No-En
Chợ Tết Trung Thu là một spectacle vui vui nhưng xa lạ
có thi vẽ, đàn tranh, bánh trái—
những tiệm quán na ná cách trình bày
Như nỗi tha hương buồn lâu thành vô cảm
Những ngày lễ khiêm nhường chai đọng lại
thành thói quen
của người mộng du ăn ngải sen
trên côn đảo của Homer
Trong lúc nhặng xị ngoài phố mình lại mơ ước
cho có một người đẹp bị bao vây
để bay ra cứu lấy mỹ nhân
như trong phim kiếm hiệp
Bố chồng tôi
Lớn lên ở Thượng Đình làng Mọc
đầu thế kỷ 20
Xa quê hương từ năm 1965
Ông không nhớ nhiều về hiện tại, nhưng chuyện
ngày xưa thì ông chưa bao giờ quên
Ở ngoài Bắc
Ông yêu paneaux Tàu vẽ cảnh Tam Quốc Chí
bandes dessinées mang treo bán chợ Trung Thu
Lưu Bị đan giày bện chiếu
Sau kết nghĩa vườn đào …
Người làm đầu lân đi từng nhà mua bao giấy bóng
người Tàu lúc trước dùng làm bao gói hương nhang
(mua bao giấy thì đưa kẹo mạch nha nhà làm
chứ không trả bằng tiền)
làm giấy dán đầu lân vốn là thúng đan nan
sau nối thân vải đào ….
Bọn trẻ đội đầu lân cũng có đứa du côn
có băng đảng đánh nhau sứt đầu mẻ trán
dành giật tiền khách ở những khu phố đông nhà …
Có đứa hô ai mang lựu đạn vào quán cóc
Ve chai ném xoảng ngang bàn anh hùng co
cẳng chạy băng hàng rào hú
hồn thoát nạn Trung Thu
Tôi nhớ lại những đèn lồng giấy bóng xanh đỏ thời thơ ấu
Đèn rồng, đèn phụng, đèn thỏ, đèn tàu bay
Bà tôi mua cho chị em tôi ở khu An Đông gần Chợ Lớn
Trung Thu thắp bạch lạp tuổi thơ tôi cháy từng năm
Những cây nến chảy dài vệt đỏ quánh
như máu khô trên nền xi măng trước cổng nhà
lồng đèn lụi cháy tre xuơng phật phờ gió
Không hẳn Thu, không hẳn Hạ
Giấy bóng soi nắng vàng nhoe từng vệt
Một buổi sáng sau đêm rằm
1968.

bài đã đăng của Đinh Từ Bích Thúy

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)