(Như một đáp ứng cho bài “Xảy ra vào mùa Thu” của Đặng Thơ Thơ)
Thằng bé chọn bộ y phục của The Flash — siêu nhân có biệt tài chạy nhanh như chớp, và đôi khi còn nhanh hơn tốc độ của ánh sáng — để giả dạng đi xin kẹo trong đêm Halloween. Mặt nạ của nó được làm từ vải che mắt mà một hãng hàng không đã phát miễn phí cho các hành khách khó ngủ, được khoét hai lỗ ở mắt. Thằng bé cắt hai vệt chớp màu vàng từ giấy thủ công rồi gắn lên hai bên thái dương.
Con chị của nó khắc vệt chớp lên thân quả bí rồi khoét ruột bí và thắp ngọn nến trắng bên trong.
Quả bí là đèn chào mừng và cũng để khắc phục đêm ma quỷ.
Mỗi năm người mẹ của hai đứa trẻ nghĩ đến tục lệ phải-giả-dạng-để-được-kẹo như một trò chơi đánh lạc hướng tử thần, đồng thời cũng là hành động chấp nhận sự huỷ diệt đã được tiền định. Bất cứ người mẹ nào cũng biết trước cái chết sẽ phải đến cho họ, cho mọi đứa con và mọi sinh vật được sinh ra đời.
Ký ức về mỗi lần mang nặng đẻ đau cũng là một lằn sẹo-chớp trên thân thể, để sửa soạn cho vệt chớp cuối cùng.
Mỗi một mùa Halloween là một bước tiến gần hơn tới tro bụi. Tử thần và thời gian là một.
Nhưng trò chơi giả dạng của mọi đứa bé thể hiện sức mạnh từ chính sự trinh bạch của tuổi thơ. Vì niềm tin của mọi đứa bé mạnh gấp bội quyền uy của tử thần, vũ khí trá hình của chúng rất mong manh vả thô sơ: bút chì, phấn, mặt nạ, và những y phục làm từ giấy thủ công, các-tông, quần áo cũ, vải màu. Dễ gì tử thần sẽ bị lừa để không bắt cóc những đứa trẻ? Nhưng niềm tin về sự bất diệt của tuổi thơ và ảo thuật biết đâu sẽ chiến thắng. Từng năm từng năm, những đứa trẻ cải biến thành siêu nhân hoặc những nhà chạy xe đua vượt tốc độ thời gian, thành phù thủy biết dùng cán chổi để bay cao hơn mặt trăng, thành những con mèo đen có đến chín vận mạng, thành Dorothy theo cơn lốc trôi dạt đến xứ Oz rồi cũng về được nhà, hay Alice hoà nhập vào thế giới lạ lùng sau tấm gương, thành những công chúa có thể ngủ say ngàn năm nhưng sẽ hồi sinh tức thời chỉ bởi một nụ hôn tình cờ và nhẹ như gió thoảng.
Vào mùa thu 1975 mẹ thằng bé được 13 tuổi – bằng tuổi nó bây giờ. Tuy mẹ nó ngay lúc đó đã nghĩ mình quá tuổi đi xin kẹo, gia đình ông bà bảo trợ thuyết phục mẹ nó tham dự vào tục lệ mà "mọi đứa trẻ Hoa kỳ đều không thể bỏ qua." Mẹ nó được hoá trang thành một "cậu" thuỷ thủ có khuôn mặt xanh biếc như màu trời và mái tóc hung quăn màu hạt dẻ. Từ một cô bé tị nạn với khuôn mặt đặc Việt nam mẹ nó đã biến thành một kẻ lạ với giới tính mập mờ và tông tích gần như siêu thực. Bà bảo trợ cho mẹ nó mượn y phục thuỷ thủ trắng viền xanh màu biển với mũ beret xanh, giải thích chậm rãi để mẹ nó hiểu, "Ta biến cháu thành thuỷ thủ vì như vậy cháu sẽ là công dân của thế giới, và biển nào cũng sẽ là nhà của cháu."
Hình như mọi hoá thân vào dịp Halloween, nói cho cùng, đều là nỗ lực đánh lừa không gian và thời gian – đồng thời là sự nhận thức (cố chôn vùi trong vô thức) rằng mọi mưu mẹo đánh lừa những yếu tố siêu hình đều có thể bị phản tác dụng?
Có bao giờ những trò chơi hoá trang sẽ đày ải con người thật của một đứa bé, và biến nó thành vô số những người lạ? Hay, như sách truyện The Runaway Bunny* mà mẹ thằng bé thường đọc cho nó vào buổi tối lúc nó vẫn còn bé hơn bây giờ, rằng một con thỏ con không bao giờ có thể chạy vuột tầm nhìn của thỏ mẹ, vì thỏ mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh thỏ con và có thể nhìn thấu suốt tâm linh nó:
Nếu con là đá trên ngọn núi cao
Mẹ sẽ là người leo núi đến tận nơi phiến đá.
…
Nếu con là huệ tây trong khu vườn kín
Mẹ sẽ là người làm vườn. Và mẹ sẽ thấy con
…
Nếu con là chim bay xa bay xa
Mẹ sẽ là cây cành để con bay về đậu.
Cho đến lúc nào thì những đứa trẻ chưa lớn, và những đứa trẻ đang đóng vai người lớn, sẽ tháo bỏ y phục và mặt nạ, để thực sự đón nhận thời gian và sự chết như mẹ, như nhà, trong tâm hồn chúng nó?
Nói cho cùng, ma quỷ, tử thần, thời gian, thật sự chỉ là sự phóng đại, nỗi khủng hoảng hiện sinh, những ảo tưởng của lịch sử từ khái niệm mẹ và nhà. Ma-mẹ-đất-biển-nhà.
Sau đêm Halloween là bữa tiệc bí của lũ sóc hoang. Trái bí tròn màu cam bị cắn nát, nằm chỏng trơ với những hạt bí vương vãi như các con thuyền li ti bị mắc cạn trên sân cỏ, như điệp khúc mùa thu tái sinh đến vô biên hình thể lá vàng, lá đỏ đã rơi xuống lòng đất tự hôm nào.
Đinh Từ Bích Thúy
Hậu-Halloween 2016
___________________
*The Runaway Bunny (Thỏ Con Trốn Chạy) là truyện nhi đồng nổi tiếng của Margaret Wise Brown, với tranh minh hoạ của Clement Hurd.
bài đã đăng của Đinh Từ Bích Thúy
- Giáng Sinh Hè Quý Sửu - 03.05.2024
- Ai Vượt Cạn, Ai Trầm Mình Giữa Quen và Lạ - 17.04.2024
- “Pay It Forward!” - 05.03.2024
- 'Lunar New Year Love Story' Ca Tụng Tình Yêu Đích Thực, Ghi Nhận Những Khó Khăn Của Người Nhập Cư - 09.02.2024
- Birth Canal của Dias Novita Wuri: Giữa Sự Sống và Cái Chết - 24.01.2024
- Indira - 08.09.2023
- Lâm Thị Mỹ Dạ: Giao Hưởng của Mâu Thuẫn* - 13.08.2023
- ‘Wild Dances’ Soi Rọi Vào Hậu Quả Của Cuộc Chiến Xa Xưa* - 26.07.2023
- Đọc Thơ Lưu Diệu Vân: Bản Thân Đàn Bà và Vận Tốc Thời Gian | A Review of She, Self-Winding by Luu Dieu Van - 16.09.2022
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 29.08 – 02.09.2022: mùa hè chụp thời gian đánh mất - 29.08.2022
- Dịch Giả Trần C. Trí: “đối diện với những biến hoá muôn màu” - 17.08.2022
- Đền Thờ Apollo Không Còn Nữa: Salman Rushdie và Khái Niệm Lật Đổ Thẩm Quyền - 09.08.2022
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 02.05–08.05.2022: Thy Phú và nhiếp ảnh “phản kháng” của cộng đồng Việt tỵ nạn - 02.05.2022
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 4.4 – 4.10. 2022: nghệ sĩ Maria Prymachenko (1909 -1997) - 04.04.2022
- Những Bất An của Hiện Thực: đọc văn chương (thiếu nhi) để đặt câu hỏi cho đời sống - 20.11.2020
- Cánh Rừng Biết Đi - 27.05.2020
- Installation câm theo Warhol, Dada và Celan - 08.04.2020
- Nụ Cười Nho Sĩ - 18.03.2020
- “Sẵn sàng là thượng sách!”* - 05.02.2020
- Thi Ca Như Cơm Ăn, Bánh Mì: Một Phản Biện về Bàn Tròn Thi Ca - 01.05.2019
- Hai Ta Ngoài Thế Gian[1]: Điểm Phim Chiến Tranh Lạnh của Pawel Pawlikowski - 03.04.2019
- Đường Đến Điểm Hẹn Da Màu: Nghịch Lý Zeno hay “Lần Trở Lại của Cá Voi?” - 22.11.2018
- Đọc thơ Jane Miller: Cách Nhận Diện ‘Kẻ Thù Vô Hình Mặc Áo Giáp’ - 25.10.2018
- Lê Minh Hà: Lịch sử hình thành từ phận người” - 19.09.2018
- Tôi không muốn gặp ánh mắt những bà mẹ nghèo ... / I want to unmeet the eyes of mothers …. - 23.03.2018
- Nhìn Lại Tết Nhâm Tuất Năm Tôi 20 - 28.02.2018
- Ngày Oakton. Câu Trả Lời - 17.11.2017
- Bob Dylan: Nghịch Lý Giữa Vô Hình và Đa Diện - 13.01.2017
- SỬ HỌC TỐT, SỬ HỌC TÁO TỢN VÀ SỬ HỌC TỒI: ĐỐI THOẠI VỚI GIÁO SƯ LIAM KELLEY (Phần 2) - 12.05.2016
- SỬ HỌC TỐT, SỬ HỌC TÁO TỢN VÀ SỬ HỌC TỒI: ĐỐI THOẠI VỚI GIÁO SƯ LIAM KELLEY (phần 1) - 11.05.2016
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 26/10-1/11/2015- nghệ sĩ Belarus: Vadim Voitekhovitch - 26.10.2015
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 19-25/10/2015- họa sĩ Trương Vũ - 19.10.2015
- Seattle: Biến Tấu và Cộng Hưởng - 04.09.2015
- Vé Đi Tuổi Thơ Hay Hành Trình Về Phương Tây? - 12.08.2015
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 20 - 26. 07. 2015 - danh họa Bùi Xuân Phái (1920-1988) - 19.07.2015
- Nếu Luân Hồi Là Những Bản Nháp của Hữu Thể: Đọc Khả Thể của Đặng Thơ Thơ - 14.04.2015
- Phỏng vấn Monique Brinson Demery: Bén Gót Rồng Mụ - 16.02.2015
- Tôi Là Ai: Nhận Thức Học Trong Truyện “Khi Từ Thức Về Trần” của Bình-Nguyên Lộc - 08.01.2015
- Rừng Thúy/Oakton Woods - 12.12.2014
- Sen và Bão – Một Cân Bằng Mong Manh - 12.09.2014
- Giải Khăn Sô Cho Huế: Chờ Đợi Một Ngày Giỗ Chung Cho Việt Nam - 20.08.2014
- Ngay Lúc Này, Ngay ở Đây - 21.08.2013
- hình ảnh nghệ thuật tuần lễ 7-13.5.2012: nhà đối lập Trần Quang Thành (Chen Guangcheng) - 07.05.2012
- Hai Hướng Nhìn của Janus: Da Màu phỏng vấn nhà văn Ngô Nguyên Dũng - 23.03.2012
- ĐINH LINH: NHÀ TU TRONG THẾ GIỚI MỞ - 27.01.2012
- Vào Nẻo Vô Biên với Ba Tiêu - 06.01.2012
- Cái Rộng (Nhã/Mỹ) của Dịch Thuật - 30.11.2011
- Về Những Vết Sẹo .... - 29.08.2011
- alexis krikorian: việt nam là vấn nạn chưa từng thấy bao giờ - 03.05.2011
- Nguyễn Đức Sơn: Vòng Quay Sinh Tử - 09.02.2011
- Họa sĩ Jorge Colombo sử dụng chức năng Brushes trong iPhone – phần 1 - 29.07.2010
- Hành Lý và Giầy - 04.02.2010
- Sa Ngã Nguyên Thủy - 05.11.2009
- Da màu Phỏng Vấn Mục Sư Trần Nguyên Đán - 09.09.2009
- Vài Suy Niệm về Biên Giới và Sứ Mệnh của Da Màu - 23.08.2009
- Hương Thái Cổ, Cánh Chim Trời: Đọc và Dịch Thơ Nguyễn Sỹ Tế - 24.07.2009
- bố già yêu quí: liệu Kim Chính Vân có ít điên hơn bố? - 15.06.2009
- triệu tử dương: con tằm hóa bướm - 25.05.2009
- Oan/Nghiệp: nghệ Thuật Nhiếp Ảnh của Eddie Adams - 30.04.2009
- Chuyến Hành Hương Man Dã - 19.03.2009
- Nâng Cao Xà Nhà, Hỡi Những Nhà Phê Bình Nghệ Thuật: Đọc “Là Con Người” của Lê thị Thấm Vân - 11.03.2009
- "tri thức" về một bài thơ: Nói Chuyện Với Nhà Thơ Nguyễn Đức Nguyên - 12.12.2008
- Em Không Mềm Không Trong Không Thẳng Không Trắng (2/2) - 04.11.2008
- Em Không Mềm Không Trong Không Thẳng Không Trắng (1/2) - 03.11.2008
- Văn Chương Nobel 2008: Chìa Khóa và Nhà Tù - 09.10.2008
- Trung Thu 2008, 1928, 1968 - 30.09.2008
- Sơn Nam Xuyên Bờ: Tình Nghĩa Giáo Khoa Thư ở Đầu Thế Kỷ 21 - 19.08.2008
- Băng Qua Tháp Babel: Salman Rushdie và Dã Sử Vượt Biên - 04.07.2008
- café diem - 04.06.2008
- Đinh Từ Bích Thúy: Xoạc cẳng đo xem đất ngắn dài - 19.04.2008
- Phẩm tiết Cung Tích Biền: nhìn thẳng vào mặt trời và cái chết - 26.03.2008
- Những thế giới mù của Đinh Linh - 29.01.2008
- dày dày sẵn đúc một tòa … văn chương - 12.11.2007
- Đất Khổ: Chứng nhân lịch sử lạc loài - 24.10.2007
- Đập Cổ Kính Ra Tìm Lấy Bóng ... - 19.10.2007
- nữ quyền dép râu - 17.08.2007
- Cạnh Sườn Đế Quốc - 15.07.2007
- Nhã Ca - Một Huy Hoàng Trên Cỏ Mướt - 30.06.2007
- Những Bí Ẩn về chị Nhàn - 15.06.2007
- Gliese 581c - 30.04.2007
- Kurt Vonnegut và Những Thành Phố của Tro Bụi - 18.04.2007
- Hoshomon - 27.01.2007
- Những mảnh vỡ của bài trường ca - 20.01.2007
- Lỗ Vận với Tôi - 13.01.2007
- Toang Hoang Ngoài Phố Chợ - 06.01.2007
- Thức Ăn Dễ Dãi - 30.12.2006
- Giới Thiệu Truyện Thình Lình (Sudden Fiction) - 16.12.2006
- Chả Cá Địa Trung Hải - 16.12.2006
- Virginia Hamilton Adair / Lâm Thị Mỹ Dạ - 09.12.2006
- những chớp đời như vết sẹo - 09.12.2006
- GIỮA HỒI KỊCH TRỐNG MÁI - 02.12.2006
- Siêu Thị và Quái Thai - 09.09.2006
- Những Ngụ Ngôn Miền Đất Hoang - 10.08.2006
Rất thú vị. Đọc và thấy yêu mùa ma quỉ. Nhớ dáng chị, mặc áo đen ngồi kề bên chị vợ anh Phùng Nguyễn hôm nào có dáng tử thần vừa lướt qua. Ừ, cái hôm tang lễ anh Đinh Cường mà chúng ta vụng về chưa kịp hoá trang. Thăm chị. Xa xôi.