Chúa Như Con Nít
|
Child As Deity
|
|
Chúa con đeo yếm
|
God in a bib
|
|
nhớt dãi ngủ hờn
|
drools sleep and anger
|
|
tay vung cốc bạc
|
will not will not
|
|
móp
|
from a silver dented cup
|
|
méo
|
in his fist
|
|
sẽ không sẽ
|
imbibe
|
|
không
|
but scatters milk
|
|
uống
|
batters the tabletop
|
|
từ cốc
|
demolishing
|
|
sữa bắn tung
|
your prayer.
|
|
tóe
|
||
đập đánh mặt bàn
|
||
phá hủy tan tác
|
||
kinh cầu của ai.
Đinh Từ Bích Thúy chuyển ngữ
January
Ashes come back to life
Time is like a field
Does January remember
When I was a child?
When will I return
To a sky so clear a girl
Closed her eyes, her lips
Brimming with January?
Someone gave me a gladiola
Where has January hidden it?
Its fiery color flickers
And dances in my dream
From the roots of an old tree
I look up at January’s green
And watch with warm regret
My life passing before me
With the wind, life flies by
I’m ready to cross to October
Turning, I look back
And January smiles
Martha Collins và Đinh Từ Bích Thúy
chuyển ngữ
Green Rice
for my friend N.T.H. Ng.
Green lotus leaves wrap grilled green rice
Your heart is generous, kind
Though far away, you’re in these grains
Life always has bits of sweetness
Though grown now, you’re still like a child
I think of you as grains of rice
Rice so green it makes me cry
Oh innocence, gone in a moment
The rice is sweet with the scent of fields
I remember drops of my mother’s milk
A grain of green rice is a mirror
Where childhood scenes rush by
Like a dragonfly drifting out of reach
Green rice, green dewdrops dissolve
Oh green rice on my tongue, I wish
You could turn me back into a child
Martha Collins và Đinh Từ Bích Thúy
chuyển ngữ
|
Virginia Hamilton Adair (từ Ants on The Melon) Tháng Giêng
Lụi tàn rồi mơn mởn
Thời gian như cánh đồng
Ngày xưa ta bé nhỏ
Tháng giêng còn nhớ không?
Biết bao giờ trở lại
Màu trong vắt của trời
Khép làn mi trinh nữ
Tháng giêng tràn lên môi
Bông lay-zơn ai tặng
tháng giêng giấu nơi nào
Để màu hoa lửa cháy
Chập chờn trong chiêm bao
Tháng giêng đầu ngọn biếc
Ta phía cội cây già
Ngước nhìn bao thương mến
Quãng đời mình đã qua
Tuổi vèo bay cùng gió
Ta sắp sang tháng mười
Ngoảnh lại nhìn xa lắc
Một tháng giêng nhoẻn cười!
Lâm thị Mỹ Dạ
Cốm Non
tặng bạn gái N.T.H. Ng.
Lá sen xanh ôm xanh non cốm
Tấm lòng mày nhân hậu làm sao
Xa cách vậy thương bạn từng hạt cốm
Đời dẫu sao vẫn còn chút ngọt ngào
Tuổi thì lớn mà tính còn con nít
Tao nghĩ mày như hạt cốm non
Cốm non xanh đến trào nước mắt
Thơ ngây ơi, thoáng chốc đã không còn
Nhón hạt cốm hương đồng thơm ngọt lưỡi
Chợt nhớ về giọt sữa mẹ ngày xa
Hạt cốm như gương thần phản chiếu
Bao mẩu đời bé dại vèo qua
Như cánh chuồn vụt bay không níu được
Hạt sương xanh—hạt cốm nhỏ tan dần
Cốm xanh ơi, ước chi người có phép
Khi chạm vào người ta hóa trẻ con
Lâm thị Mỹ Dạ
|