Bài thuộc thể loại: Tiểu thuyết
trung-việt việt-trung (phần 11)
Trung thật ra cũng phải gờm Đại Việt ta ở nhiều mặt. Ví dụ: Trung là nước đang khát dầu để trỗi dậy, Đại Việt ta lại án ngữ con đường nhập khẩu dầu này. Đó là một! Đại Việt ta chặn đường thông ra biển của phần lớn mảng tây nam Đại lục; nếu có xung đột vũ tranh thì đầu kéo nền kinh tế Trung
trung-việt việt-trung (phần 10)
Trông vọng hoàn toàn vào ngoại bang để bảo vệ dân tộc chỉ là sự bất đắc dĩ. Do hoàn cảnh nào đó chưa thể tự vệ thì phải dựa vào một ngoại bang. [Chú ý chữ “một” của Võ Luật gia] Song le, điều tiên quyết là mình phải bồi dưỡng nội lực để có thể tự bảo vệ một khi có thể. Phải tự hỏi: vũ khí để làm gì, để giết ai? T
trung-việt việt-trung (phần 8)
Từ thập niên 1950 Mai Thao và nhóm Sáng Tạo đã đòi lập Cộng hòa văn chương thế kỷ 21. Rồi [Miguel} Asturias trong diễn từ Nobel 1967 từng bàn tới việc ‘giành chỗ đứng trong Nước cộng hòa văn chương’. Mươi năm trước đây, báo mạng Tiến Về cũng khẳng định việc xây dựng khối Thịnh Vượng Chung của văn học nghệ thuật Đại Việt. Thì ra làng văn Đông-Tây đều tỏ vẻ sính tuyên ngôn?”
trung-việt việt-trung (phần 7)
Anh nhớ không, trước khi chính thức và đại trà cao trào văn học nghệ thuật chống xâm lược Biển Đông của năm 2014 này, ngay từ năm 2007 đã bùng phát mạch văn thơ kháng Trung ngoài luồng phi chính thống với ‘những ngôn ngữ chưa từng có trong văn chương Việt, phần nhiều được đăng trên tienve.info và damau.com như một hiện tượng của lịch sử văn học Việt đương đại’.
trung-việt việt-trung (phần 6)
Văn chương là nghiệp, là đạo. Nhất biên đảo, văn thi sĩ không thể có hai gương mặt mà gương mặt nào cũng được coi là gương mặt.
Còn như các bác bên Việt Văn, vì lý do nào đó ta chẳng thèm biết, dứt khoát ứ chịu cho đàn bà hàng Quạt này nhập hội cùng, chưa biết chừng sẽ xuất hiện thêm một diễn đàn mạng, anh ạ.
Vị trí: Lề giữa
trung-việt việt-trung (phần 5)
Em thấy không, nếu tiên lượng được sự trỗi dậy của chú Ba Tàu theo kiểu đó, chắc chắn chú Sam đã không trợ giúp Trung ‘4 hiện đại hóa’. Và Đại Việt của em chưa chắc đã bị bán đứng thời 1972-1973. Chưa chắc xảy ra Hải chiến Hoàng Sa 1974. Chưa chắc 40 năm sau hiện diện vụ giàn khoan 981 này.
trung-việt việt-trung (phần 4)
(Tiếp theo phần trước)
Sáng và trưa ngày 6 tháng Tám.
Truyền thông Đại Việt và quốc tế lại phừng phừng như đàn bà thấy tháng, với tin phái đoàn cấp cao Quân đội Mỹ do …
trung-việt việt-trung (phần 3)
Đêm. Nhiều trang mạng quốc tế uy tín đăng bài của Giáo sư Ba Lan Shutov quả quyết rất hiếm có xung đột vũ trang Biển Đông Trung-Việt với một khoảng trống an toàn:
“Ít ra từ nay đến năm 2025 sẽ khó nổ ra chiến sự, vì ở giai đoạn này không chỉ Đại Việt mà cả Trung lẫn Mỹ đều bất lợi. Nếu Biển Đông chìm trong lửa đạn, trước nhất Đặc công nước của quân đội Đại Việt sẽ phong tỏa một phần hay toàn phần đường từ Trung tới eo biển Malacca
trung-việt việt-trung (phần 2)
Là quốc gia có lịch sử 5.500 năm làm bằng những trận chiến dựng nước và giữ nước, Đại Việt chưa khi nào là cường quốc quân sự. Nhưng, cường quốc thi ca là cái chắc! Dẫu thế, việc chính thức long trọng tôn vinh công lao của nữ đại tá tình báo Vương Thúy Kiều không hề là một ẩn dụ văn học theo kiểu “Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình”.
trung-việt việt-trung (phần 1)
blogger Tám Miệt Vườn, chủ gia trang Nữ Nước Nam vội cho vào bản thảo đoạn tin nóng lấy từ nhật báo mạng Toàn Cầu:
“Vào giờ tý hôm nay, lúc 12 giờ 35 phút sang ngày 15 tháng Tám năm 3014, tại giàn khoan HY189 của Cộng hòa Dân chủ Trung đã xảy ra tai họa vô tiền khoáng hậu: gần như toàn thể nhân lực đã bị tiêu diệt tại trận và do đó toàn bộ hệ thống giàn khoan đã tê liệt sau khi bị ngừng hoạt động bất thường;
bờ kia- phần cuối
nghe đâu đó có tiếng cười lanh lảnh. Bè quay ngang, chòng chành. Và rồi xoay vòng như một con bông vụ. Đàn quạ đen cũng bay vòng vòng, trồi sụp như chiếc bè trên mặt nước sông nổi xoáy. Chà thét, chèo đi, chèo nữa…Nhưng cái sức mạnh vô hình vô tướng vẫn đấy. Cô Đồng đứng bật dậu, tru tréo:
– Đây, hiến cho Thủy Thần một người đây!
bờ kia- phần 13
Khi vượt ranh giới chia hai phần đời, không một ai lại bình thản ngay khi con nước chỉ gợn lên chút hoài vọng những ngày đã qua. Chà cười, nay oang oang:
– Đây là giữa sông, chục thước nữa thôi thuộc giang phận Bờ Kia rồi. Chúng ta sắp vào bến Tự Do…
Bè lướt tới nhưng bỗng nhiên quay ngang, chòng chành, mất hướng.
bờ kia- Phần 12
Chao ôi, anh thầm nhủ, con cừu sắp hóa người rồi, ô cái ranh giới giữa người và thú thật mỏng mảnh! Rồi anh chua xót, con người hóa chó thì cũng qua cái ranh giới đó, có phải thế không, hả cái ông Trời cao tít trên kia?
bờ kia- phần 11
– A, tôi cũng từng lướt blốc Anh-giáo! Hay đấy, vụ phá đền Ngọc Trần hình ảnh rất …thuyết phục! Tôi phải ra cà-phê Internet mới vào được blốc, thú vị nhất là blốc AnhBaSàm, Blốc Tễu, Nhát sĩ Tô Hải, rồi Quê Choa…Tuyệt vời đấy!
Anh-giáo có cảm tình ngay với Chà, chuyện trò một thôi, nói về tình cảnh mình rồi hỏi về Bờ Kia :
– Thế là vượt biên như hồi 80 à?
Bờ Kia- phần 10
Đến cái tăm hay sợi cao su buộc gói xôi bây giờ cũng phải nhập từ Quảng Tây, thì sức nào mà tự lập, nên trên thực tế không cầu viện ra mồm thì cũng đã bó tay phụ thuộc. Lao động Trung Quốc qua tăng trợ cho lực lượng công nhân nước ta xây dựng xã hội chủ nghĩa nay ở lại, toàn là những nơi hiểm yếu như Tây Nguyên chẳng hạn. Nói thật, nay đánh nhau đâu chỉ là chuyện binh bị. Trận chiến thật là kinh tế, và ghê hơn, ẩn hiện vô thường là trận chiến văn hóa.
bờ kia- phần 9
Kiều lọt vào tầm ngắm an ninh, phải lỉnh đi sau khi bác Cả lên đón Bà về quê. Phần Anh-giáo, anh tiếp tục giúp ‘‘đâm đơn’’ khiếu kiện, tự học luật, cũng tùy trường hợp mà viện dẫn Điều số X…trong Hiến Pháp 1992, bổ sung năm 2002, hay Nghị định Y…của Ban Thường Vụ Quốc Hội, vân vân. Nhưng việc anh làm như dã tràng xe cát trước biển sóng tràn bờ, dùng luật trong một đất nước không (hoặc chưa) có tinh thần pháp trị.
bờ kia- phần 8
Dân oan đi khiếu kiện đến từ mọi nơi, Cà Mau, Cần Thơ, Kiên Giang cho tới Nha Trang, Tuy Hòa, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Sơn La, Hoà Bình…Thôi thì đủ địa danh trên ba miền đất nước. Khi đông, họ hàng trăm người, già có trẻ có, nam có nữ có, sống chui rúc dưới những tấm bạt plát-tích căng cọc ba, bốn góc. Họ căng những khẩu hiệu đòi đất, kêu oan nhưng không quên chăng biển trên viết Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, dưới viết chữ đỏ Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc như để nhắc nhở chính quyền.
bờ kia- phần 7
Chiếc xe LandRover – bà mẹ Thiện gọi là ‘’xe lăn 4 bánh’’ – trượt trên mặt đường toàn bùn. Anh tài nghiến răng xoay tay lái, xe nhích dần rồi vượt được quãng giốc, từ từ tiến vào Trại mang độc một con số, số 17. Cán bộ trại có vẻ ngạc nhiên. Quan trên nào thình lình đến? Chắc để kiểm tra kiểm sát gì đó? Lãnh đạo làm việc như ma chơi, khi ẩn khi hiện, biết đường nào mà lo được chuyện tiếp rước lề lối. Anh Trung Úy chỉ huy giơ tay ngang trán chào, lẩm bẩm ‘’ Đ.m… đéo báo mà cứ xông vào như chỗ không người!’’
bờ kia- phần 6
Đầu gấu khai triển đội hình, bắt đầu xông lên. Các mẹ các chị tuột quần tuột áo, tồng ngồng hàng chục người đứng lên xe trâu chăng khẩu hiệu, hô ‘‘ Cứu lấy dân! ’’, vừa hô vừa vỗ bì bạch vào những… phần đặc biệt dưới hạ thể. Đây là thế võ quần chúng chống đàn áp được phổ biến ít nhiều rộng rãi trong tập thể dân oan. Cô Đồng cũng định làm như mọi người, nhưng sau khi tụt xuống thì không biết nghĩ gì mà lại thôi, kéo quần lên, chỉ gào ‘‘Thánh thần sẽ vặn cổ chúng mày, đồ liếm máu l…khốn nạn!’’
bờ kia–phần 5
Cô Đồng nói liên hồi, giọng uất hận. ‘‘Chúng nó’’ (khỏi nói rõ là ai) mưu tính cướp đền từ hai năm nay, tiếng là để có đất xây dựng khu du lịch sinh thái, có sân gôn và khách sạn 5 sao, làm suối nước nóng nhân tạo, cho khách ngoại quốc (không phải Tây-balô đâu nhé) tắm bùn dưỡng da, và các loại dịch vụ nhất dạ đế vương cóp-pi theo phong cách bên Bắc Kinh.
bờ kia – phần 4
Sư chùa Lọ sinh năm Giáp Thân, được vài tháng thì miền Bắc bị nạn đói Ất Dậu. Cha mẹ Sư bỏ con ở cửa chùa, chắc sau đó thì lang thang rồi chết đói như hàng trăm hàng ngàn người. Tuổi thơ ấu của Sư gắn liền với tiếng mõ, tiếng chuông, và tiếng kinh kệ ê a. Như một kẻ xuất gia…
bờ kia- phần 3
Cô vái, tay chân uốn éo, yểu điệu. Và cô kể, thánh thương nên cô mới được bà chúa Liễu Hạnh cho làm thị nữ, rồi sau giao hẳn đền Ngọc Trần cho cô chủ trì. Xưa, cô mơ màng, ngày xửa ngày xưa cơ, cô là bộ binh sư đoàn 313, đóng ở Hà Tuyên dối đầu với quân Tàu và tham gia vào trận đánh cao điểm 1509 núi Bạc – tức Lão Sơn – năm 1984
bờ kia- phần 2
Bờ Kia là dương bản của Bên Này, mà Bên Này là thứ âm bản tăm tối không còn chút ánh sáng hy vọng. Bờ Kia hẳn là đối cực của Bên Này, nhưng Bờ Kia cụ thể là sao, sinh hoạt thế nào, môi trường thiên nhiên cho cả sinh lẫn thảo vật có phù hợp với cư dân Bên Này không? Tất cả là những ẩn số Chà cố tìm hiểu nhưng thực hư thế nào thì chẳng có cơ sở gì để xác quyết.
Bờ Kia- kỳ 1
Chà tức Tư-cuồng chơi trò giả điên rất hợp vai, lâu lâu diễn xuất một lần, riết thành trò giải trí công cộng cho mọi người hò hét vỗ tay, đặc biệt là khi Chà giả đánh trống Đăng Văn, vừa chạy vừa la, đôi khi lại vừa bò vừa sủa gâu gâu như chó dại. Nhưng trò giả chó khá nguy hiểm vì bọn con nít chúng ném đá, và đám trộm chó lỡ mà tưởng là chó thật thì xương thịt Tư-cuồng có thể lên đĩa ở những quán vùng Nhật Tân nổi tiếng là khu ăn nhậu.
Ghềnh V–Lời Dẫn Truyện & 1. Nhập
Thật ra, ghềnh có một cái tên mỹ miều. Nhưng tôi gọi là ghềnh V, chữ V lộn ngược nằm nghiêng khoảng 30 độ, hình ảnh rất trần trụi của cái ghềnh nay quá nổi tiếng. Nằm trong địa giới tỉnh QN, cách mộ một nhà thơ tên tuổi độ ba mươi phút chim bay, ghềnh nhô ra biển, từng kéo hút nhiều định mệnh vào những bước chung cục một đời người.
mùa chết–phần cuối
Bọc trứng đã được sinh ra, phải chăng đó là căn nguyên của màn bi kịch?
Trong số anh em của mi đã được tạo sinh, những người lên non đã quay lại nhìn xoáy vào mắt của những người xuống biển, những người xuống biển cũng quay lại nhìn xoáy vào mắt của những kẻ lên ngàn. Màn bi kịch đó đã hệ lụy đến sự rối rắm của mi và đám đông ở thời hiện tại.
mùa chết phần 29-19
Bằng một cách nào đó tất cả những thiếu nữ ngực trần đã thoát khỏi vòng xích. Họ hoàn toàn tự do. Nhưng họ không trốn chạy. Bởi họ biết điều gì sẽ diễn ra. Khắp nhân gian đang bị bủa vây bởi những lời nguyền. Họ sẵn sàng đón đợi cái chết mà theo họ đó là hành động đào thoát vĩnh cữu.
mùa chết phần 39-30
Những tiếng thở dài não ruột và những lời nguyền rủa vang lên. “Nhìn đi, bên kia có ánh sáng”, người đàn ông số 7 lại nói. Toàn thân anh ta rung lên rồi bất động.
“Mơ đấy.” Một đứa trẻ nói.
“Dối lừa đấy.” Một thiếu nữ ngực trần nói.
“Những hi vọng sẽ tắt ngấm trong tro tàn.” Gã đàn ông nhỏ thó rít lên. Và rồi là những tiếng chửi rủa khác của những kẻ còn sót lại trong đoàn người.
Bình Luận mới