(Tiếp theo phần trước)
**
Bác Thái Lan, về chủ quyền lãnh thổ, chỉ tuyên nhận vịnh Thái Lan theo nguyên tắc vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa. Bác í tuyệt nhiên không có tuyên nhận nào tại Biển Đông thì cũng phải thôi, khi mà nhà bác í tít hút trong hốc bà tó so với biển lộng gió Thái Bình Dương.
Thế nên trong dư luận, bác Thái Lan như thể vô ý hoặc cố tình coi chuyện “tranh” chuyện “chấp” vài cái bãi đá khi chìm lúc nổi xa khơi là chuyện ngoài cửa Phật. Bên các cụ đồ nho gọi là kính nhi viễn chi. Thật hổ danh một trong 5 quốc gia thành viên sáng lập ASEAN 1967, cùng các bác Indonesia, Malaysia, Philippines và Singapore!
Mãi đến năm ngoái 2013, được ASEAN cử làm chân gỗ, Điều phối viên quan hệ ASEAN-Trung, thì bác í mới sốt sắng hơn về quan điểm và hành động theo hướng tích cực trong vấn nạn Biển Đông (nhất là với vụ bác Philippines lôi chú Ba Tàu ra tòa áo đỏ áo xanh). Ơn Phật!
Cũng phải thôi, bởi bác Thái Lan có quan hệ đối tác khá chặt chẽ về kinh tế và quân sự với chú Ba; và vừa mới bị chú í lôi kéo sao đó mà Thủ tướng Trung Lý Khắc Cương sướng quá la to: “Bà con nghe đây! Thái Lan ủng hộ chủ trương ‘gác tranh chấp, cùng khai thác’ của Trung rồi nè! Mại dô! Mại dô…”
Cũng phải thôi, đúng dịp Biển Đông như thùng thuốc nổ bị chuột cắn dây cháy chậm, thì nhà bác Thái Lan như biển lửa, hết xáo động chính phủ đảng phái chính trị đến bạo động miền Nam. Nên bác í thủ thân không lo chuyện tày đình thiên hạ được.
Nhà bác Thái Lan không chỉ nam mô giỏi mà quân đội cũng cừ:
Này nhé, Lực lượng vũ trang Hoàng gia Thái Lan được coi là một trong những quân đội mạnh nhất Đông Nam Á chứ chả chơi. Giới quân sự phương Tây đánh giá cao sự tập trung đầu tư của bác Thái Lan vào các lực lượng đặc nhiệm Hải-Lục-Không quân, trong đó nổi bật là Lực lượng đặc nhiệm Hải quân được thành lập ngay từ năm 1965. Thì cũng phải thôi, bác Thái Lan là đồng minh thân cận của Mỹ và NATO mà lị. À, quân đội nhà bác í mạnh nhưng không phải để lo đối phó chú Ba Tàu như Đại Việt ta đâu, mà bởi 3 vấn nạn: Khủng bố Hồi giáo; Buôn ma túy; Hải tặc (Bá tánh, trong đó có dân Việt ta, nghe 3 chữ “Hải tặc Thái” là muốn xỉu).
Còn nữa… Lực lượng đặc nhiệm Hải quân của bác Thái Lan gồm những chiến binh ưu tú theo chương trình huấn luyện đặc nhiệm, trong đó có huấn nhục “địa ngục” giống SEAL Hải quân Hoa Kỳ. Đây là chương trình SEAL duy nhất trong khối quân đội Đông Nam Á. Hàng năm, lính SEAL nhà bác Thái Lan có tới 5 lần huấn luyện cùng với các “siêu nhân” SEAL nhà bác Chú Sam. Nói nôm: bác Thái Lan cũng có Đặc công nước oách gần như Đại Việt ta.
(Tiện, nói về khía cạnh từ nguyên của các chữ “đặc công”: nhân vụ giàn khoan Hải Dương 981, cùng nhiều giới văn nghệ sĩ và nghiên cứu gia khác, các nhà ngôn ngữ học cũng có những hành động hưởng ứng cao trào “thoát Trung” như ai. Ví như họ tìm ra nhiều từ ngữ lâu nay ta cứ nhầm là từ gốc Hán, nhưng té cái đùng lại là những từ người Việt dùng yếu tố gốc Hán để tạo ra từ Việt. Này nhé: y sĩ, công an, tàu hỏa, đại đội, và đặc công! Tài, tài đến thế là cùng!)
Và còn nữa… Hải quân nhà bác Thái Lan là lực lượng hải quân duy nhất ở Đông Nam Á làm chủ tàu sân bay, mang tên Chakri Naruebet. (Đại Việt nhà ta mỗi lần nghe nói đến chỉ còn biết nam mô a di đà Phật xin người cho con cũng có cái giống thế để chặn giặc phương Bắc đang vào chiếm Biển Đông nhà con nam mô…)
Không cần đố độc giả cũng biết Đô đốc Hiền có mời rủ bác Thái Lan đến xơi tiệc lò Barbecue nướng cá Basa Việt hay không.
**
Chúng ta nhất trí điều đã nêu trên: vẫn tạm gọi bác Đài Loan là bác. Trong lúc giặc giã rập rình trước cửa nhà, ai không là giặc thì là bạn. Ôkê?
Trùng hợp với các tuyên nhận của chú Ba Tàu, bác Đài Loan khẳng định chủ quyền “lịch sử” (chẳng biết gọi đó là cái giống lịch sử gì nữa!) trên tất tần tật mọi địa hình địa vật Biển Đông nằm trong các vạch nguyên thủy – nay quen gọi là đường lưỡi bò – của một bản đồ tào lao được ấn hành bởi chính quyền Trung Dân Quốc hồi năm 1947. Tức là gồm cả 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, đảo Pratas và Rạn san hô Scarborough Reef.
Bác Đài Loan đang chiếm đóng một vài đảo thuộc Trường Sa, trong đó có đảo Ba Bình (bác í gọi là Thái Bình) là đảo lớn nhất, và quản lý đảo Pratas. Tất nhiên các bác Brunei, Mã Lai, Phi Luật Tân và Đại Việt ta vô cùng phản đối các sự tuyên nhận của bác í. Chú Ba Tàu, cũng tất nhiên, lâu nay phản đối 1001 thứ made in Taiwan trừ các tuyên nhận “lịch sử” trên.
Lâu nay bác Đài Loan chỉ là một thực thể kinh tế không có địa vị chính trị, không có bang giao với các nước láng giềng nên cũng chẳng có diễn đàn diễn điếc gì để bày tỏ quan điểm, giải quyết tranh chấp trên biển dù song phương hay đa phương. May nhờ vụ Biển Đông và biển Hoa Đông bốc lên từ bàn tay ảo thuật của chú Ba đại lục, bác í bèn chớp thời cơ để nâng vị thế của mình trước bàn dân thiên hạ bằng nhiều động thái (xây dựng sân bay, tập trận bắn đạn thật ở đảo Ba Bình, cho dân Đài Loan đổ bộ lên đảo Senkaku/Điếu Ngư quậy om sòm…)
Lâu nay gần như 100% dầu của nhà bác Đài Loan phải qua Biển Đông.
Lâu nay bác Đài Loan cũng như chú Ba đại lục đều mang dòng máu Đại Hán với tư tưởng bá quyền về chủ quyền lãnh thổ, biển đảo; nên các nước láng giềng vẫn cảnh giác với cả hai.
Hải quân bác Đài Loan đáng ngại đấy: đứng hàng thứ 6 trong khu vực Châu Á – Thái Bình Dương.
Cũng hợp lý, vì bác í là một trong những quốc gia quân sự hóa nhất thế giới. (Lúc nào cũng lo bị chú Ba Đại lục xơi tái, dù đã được các hạm đội “khủng” của Hải quân Mỹ che chở 24/7 suốt 65 năm nay);
Cũng hợp lý, vì dù chưa là cái đinh mục gì so với quân đội Đại lục (như lời đồn thổi “chỉ trong vài giờ Không quân và Hải quân Đại lục xóa sổ toàn bộ Lực lượng vũ trang Đài Loan”), bác Đài Loan vẫn có tới 38.000 thủy quân thường trực và hơn 130 tàu chiến đấu đủ khả năng phòng thủ bảo vệ lãnh hải; chỉ riêng về hạm đội 4 chiếc tàu ngầm thì cũ xì yếu xìu;
Cũng hợp lý, trong quan điểm “một nước Trung” chú Ba Đại lục vô cùng tức tối vì bác Đài Loan tuần qua đã ra kế hoạch tiếp tục mua 2 khu trục hạm tên lửa lớp Oliver Hazard Perry từ Mỹ. Sao không tức khi mà Thượng viện Mỹ đã thông qua tuyệt đối dự luật cho kế hoạch này? (Vô khối dân Đại Việt ta đang nằm mơ!) Ấy là chưa kể mấy tháng, trước lần đầu tiên bác Đài Loan đã thử nghiệm ngon lành tàu chiến tàng hình nội địa tự đóng và được coi như “sát thủ tàu sân bay Liêu Ninh”. “Chàng sát thủ đầu mưng mủ” có tốc độ cao là 70 km/h với giàn tên lửa Hùng Phong II và Hùng Phong III hiện đại nhất mà bác í có được.
**
Qua hồ sơ giải mật, hiện vẫn chưa hiểu vì sao bác Singapore lại có chân trong Liên quân BĐ-2014 chống chú Ba Tàu?
“Hải quân Singapore ‘nhỏ mà có võ”’; “Hải quân Singapore có thể là ‘anh Hai’ Đông Nam Á’’; “Hải quân Singapore trẻ (thành lập 1975) mà cứng cựa”; v.v… – nhiều, nhiều lắm các lời ca tụng nhà bác Singapore về tinh thần yêu hòa bình biển cả và chuẩn bị chiến tranh đại dương.
Đảo quốc bé bằng cái mắt muỗi, nhưng là bé hạt tiêu về toàn diện – từ tiềm lực kinh tế cho đến ý thức giữ vệ sinh công cộng – thì rõ ràng cũng phải mạnh về quân lực chứ. Cùng là đại gia mà ngược hẳn với bác Brunei, một trong 4 rồng nhỏ châu Á dù có quân số thường trực không đông nhưng trang bị vũ khí tân tiến hàng đầu Đông Nam Á trên cả 3 mặt Hải-Lục-Không quân. (Riêng không quân thì lớn nhất Đông Nam Á với giàn phi công được huấn luyện và trang bị tuyệt vời cùng các loại máy bay chiến đấu hùng mạnh như F-16, F-15, trực thăng tấn công Apache và máy bay không người lái hiện đại.) Nói thẳng tưng, bác Singapore là cường quốc quân sự dữ dằn trong khối ASEAN đấy!
À, chớ quên một điều na ná như Đại Việt ta, bác Singapore cũng là chủ thể trữ tình của các câu thơ kiểu như “Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa/ Vui gì hơn làm người lính đi đầu/ Trong đêm tối, tim ta làm ngọn lửa”… Số là bác í phải lo giữ gìn an ninh cho eo biển Malacca, một tuyến giao thông hàng hải huyết mạch của toàn cầu. Nhưng khác hẳn Đại Việt ta, “tim” của bác Singapore “làm ngọn lửa” không phải “trong đêm tối” đâu. Mà là trong ánh sáng của đôla!
Chẳng rõ việc “bất ái hồng trang” ra sao chứ các con số sau cho thấy, bác Singapore đích thị là “ái vũ trang”:
Chiếm 4% tổng nhập khẩu vũ khí toàn cầu trong các năm 2008-2012 và là nước nhập khẩu vũ khí lớn thứ 5 thế giới. Chú Ba Tàu nhìn thấy mà kinh!
Chi phí quốc phòng tới 25% ngân sách; tăng vọt từ 600 triệu USD từ năm 1980 lên 12 tỷ USD năm 2013. Chú Ba Tàu nghe thấy mà ghê!
Hải quân nhà bác Singapore bao gồm 9.000 lính (trên dân số 5.4 triệu), và tất tần tật chỉ có 37 tàu chiến các loại nhưng đều là các “con” hiện đại nhất Đông Nam Á.
Ví như tàu khinh hạm tàng hình đa năng lớp Formidable công thủ toàn diện, được coi như loại tân tiến nhất Đông Nam Á. (Đại Việt ta nhìn mà lác mắt!)
Hay như 4 tàu vận tải đổ bộ đa năng cỡ lớn lớp Endurance dài 141 m; Endurance có thể chở 4 tàu đổ bộ dài 13 m, 18 xe tăng, 20 xe bọc thép, boong tàu có sàn đáp, nhà chứa 2 chiếc trực thăng hoạt động cùng lúc và 400 lính. Đó cũng là một trong những loại tàu đổ bộ lớn nhất Đông Nam Á. (Đại Việt ta nghe mà thèm rỏ dãi!)
Hai kỷ lục nữa: là nước duy nhất Đông Nam Á và hiếm có trên thế giới có hạm đội tàu không người lái – 3 chiếc; là quốc gia có hạm đội tàu ngầm đông nhất Đông Nam Á – 6 chiếc. (Đại Việt ta chỉ 2-3 năm nữa cũng được vậy mà. Cố lên!)
Cái tài nữa của bác Singapore là công nghiệp đóng tàu quân sự. Dù đẫy tay nải căng hầu bao mua giời cũng được, nhưng trong chiến tranh sử dụng “đồ nhà làm được” bao giờ cũng là thượng sách, bác í quan niệm.
Năm 1983 bác Singapore đã tự thiết kế đóng mới 5 tàu hộ tống lớp Victory theo chuyển giao công nghệ từ Đức. Vài năm nay, buồn tình bác í tự quất luôn 4 tàu vận tải đổ bộ “khủng” lớp Endurance theo chuyển giao công nghệ Thụy Điển. (Đại Việt cũng đang theo hướng đó mà. Cố lên!)
Cái tài nữa của bác Singapore là hàng năm đều cử hải quân tham dự nhiều cuộc tập trận lớn cùng hải quân của bác Chú Sam và các lực lượng hải quân khác. Tức là bác í cùng đẳng cấp về tác chiến, về công nghệ cao, về cả tiếng Anh tiếng u nữa với hải quân thế giới hiện đại.
Cái tài nữa của bác Singapore là dùng học thuyết quân sự “lực lượng nhân” (lấy tối tân bù đắp quân số; nói nôm lấy kỹ thuật đè người). Ví như một đơn vị của bác í có trang bị phương tiện hỗ trợ chiến đấu (GPS, bản đồ số mặt đất, hệ thống định vị chiến thuật) thì sẽ đạt hiệu quả tác chiến cao hơn 5 lần khi không có các “hàng hiệu” đó.
Cái tài chót vời của bác Singapore là ở chỗ: một đất nước non trẻ (lịch sử hình thành mới từ năm 1819; phân tách khỏi Liên bang Malaysia năm 1965) nhưng đã khiến các dân tộc, quốc gia trong khu vực có lịch sử 5.000 năm (chú Ba Tàu), 4.000 năm (Đại Việt ta chứ còn ai nữa), 3.000 năm (Indonesia)… phải nể phục. Chính là nhờ bác Singapore vừa giàu vừa có võ!
Sau tuyên bố mới rồi của Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN về Biển Đông, Thủ tướng nhà bác Singapore liền đáp trả chú Ba Tàu trước phản ứng của chú í rằng Biển Đông không phải là vấn đề giữa chú Ba Tàu và ASEAN:
“Chúng tôi cảnh báo rằng căng thẳng Trung-Việt trên Biển Đông có thể vượt khỏi tầm kiểm soát và dẫn tới những hậu quả không thể lường trước. Chúng tôi đề nghị ASEAN phải giữ một vai trò đáng kể trong vụ này. Những gì đang xảy ra ở ngay cửa ngõ của chúng tôi, nên chúng tôi phải có quan điểm.”
Nói là làm: Tàu sân bay của chú Ba Tàu đang diễu võ giương oai kèm lời khai chiến ở ngay cửa ngõ của Đại Việt ta, thế là bác Singapore đã tham gia Liên quân quốc tế để chống lại. Bông hồng vàng dành cho bác Singapore – một đất nước có tới gần 75% cư dân là người gốc Hoa nhưng không dính “nan y” chủ nghĩa bành trướng Đại Hán!
**
Bác Nhật, biển Hoa Đông, quần đảo Senkaku/Điếu Ngư – đúng ra theo tốc độ leo thang trong các năm qua, đó phải là quốc gia, là vùng biển trước tiên nổ ra hải chiến với chú Ba Tàu. Thế quái nào lại rơi vào Đại Việt, vào Biển Đông ta!
Đó cũng là một lý do khiến bác Nhật nổi máu võ sĩ đạo, xung ngay vào Liên quân quốc tế BĐ-2014 khi Đô đốc Hiền vừa bắn tin về kế hoạch tuyệt mật BB-60.
Có 1001 lý do (toàn là lý do, không có lý trấu) khiến bác Nhật quan tâm ơi là quan tâm Biển Đông và xung đột Trung-Việt. Tạm kể:
Lý do kinh tế: Gần 100% dầu mỏ cho nhà bác Nhật phải qua đây. Đến đứa trẻ lên năm cũng biết nhà bác í là quốc gia thiếu tài nguyên, có tới 95% năng lượng tiêu thụ phải nhập khẩu. Rồi tới 99% lượng hàng hóa xuất khẩu đi toàn cầu cũng bằng đường Biển Đông. Túm, Biển Đông là hải tuyến sinh tử của bác Nhật.
Lý do an ninh: Kiềm chế thế lực chú Ba Tàu, đòi hỏi về hải quyền và đàm phán với chú í về chủ quyền Hoa Đông. Bá tánh ai cũng thấy rõ bác Nhật có “võ Nhật” là: vừa liên minh chung thủy với bác Chú Sam, vừa lôi kéo Đại Việt ta và vừa diễn vai của người khoắng nước dụng hỏa đả công.
Lý do lịch sử: Sau 120 năm từ khi xảy ra Chiến tranh Thanh-Nhật 1894-1895, quan hệ Trung-Nhật hiện đang nóng hơn bao giờ hết. Dù hai quốc gia đã có được nhiều thập kỷ đuề huề, nhưng nhà chú Ba Tàu luôn canh cánh lo ngại nếu bên nhà bác Nhật sửa đổi Hiến pháp như đang diễn tiến thì lịch sử thời trước năm 1894 sẽ có cơ tái diễn.
Ưu thế hơn nhờ tinh nhuệ hơn Hải quân chú Ba Tàu, Hải quân (tức Lực lượng Phòng vệ bờ biển) của bác Nhật theo phương châm chất lượng hơn số lượng, chịu ảnh hưởng từ Hải quân Mỹ về đường lối phát triển, phương pháp tác chiến, trang bị kỹ thuật… Tuy chỉ đứng hàng thứ 10 thế giới về quân số quân sự (247.000 binh lính) nhưng bác Nhật lại có nền quốc phòng quy mô nhất tại châu Á với các loại vũ khí tân tiến nhất. Là lực lượng oai hùng và hiện đại, xét về toàn bộ thì Hải quân bác Nhật giữ vị trí thứ 2 châu Á và thứ 5 thế giới.
Đúng thế! Biên chế Hải quân bác Nhật gồm 46 tàu khu trục (nhiều hơn của Anh và Pháp cộng lại), 131 tàu chiến, 6 tàu phòng vệ bờ biển, 29 tàu thả thủy lôi, 45.800 quân lính… Tuy không có tàu sân bay của máy bay có cánh cố định nhưng bác í có tàu sân bay trực thăng với hạm đội gồm 7 chiếc tàu (có thể ẵm từ 2 đến 11 trực thăng).
Đúng thế! Hải quân bác Nhật có năng lực chống ngầm rất cừ khôi với 161 máy bay có cánh cố định và 129 trực thăng hạm đội dùng để tuần tra hàng hải và chiến tranh chống tàu ngầm, mìn. Nổi bật là phi đội 80 máy bay tuần tra hàng hải P-3 Orion là loại “hàng hiệu” mà chú Ba Tàu đang thèm muốn chết.
Đúng thế! Hải quân bác Nhật với lực lượng tàu ngầm hùng hậu bằng 22 tàu ngầm đều là những tàu hiện đại dẫn đầu thế giới. Như 8 chiếc tàu ngầm lớp Soryu là loại tàu ngầm tấn công phi hạt nhân hiện đại nhất thế giới, có thể bắn tên lửa đạn đạo đánh chặn các vụ tấn công tên lửa đối phương. Đội ngũ thủy thủ tàu ngầm nhà bác Nhật được đào tạo vô cùng chuyên nghiệp ngang ngửa với đồng minh Mỹ. Có nhẽ uy phong tàu ngầm của bác Nhật là mối e ngại nhất cho chú Ba Tàu mỗi khi tính chuyện “tranh cướp biển đảo nhà hàng xóm”?
Đúng thế! Tất cả các hòn đảo chính của nhà bác Nhật đều được phòng vệ vững hơn bàn thạch bằng hệ thống tên lửa hiện đại như Standard Missile-3 (SM3), Patriot Advanced Capability-3 (PAC3) là các tên lửa có thể bắn tan như xác pháo các tên lửa đạn đạo bay ra ngoài bầu khí quyển. Phải vậy thì bác í mới yên tâm ngắm hoa anh đào, làm thơ Haiku bên cạnh 2 láng giềng Trung và Triều Tiên trong túi luôn thủ sẵn bom hạt nhân.
Đúng thế! Hải quân bác Nhật còn là những chiến hạm đạt đỉnh cao của công nghiệp đóng tàu thế giới.
Đúng thế! Hải quân bác Nhật mang kinh nghiệm đầy mình về tác chiến rất phong phú và cập nhật nhờ các cú tập trận lớn hàng năm cùng Hải quân bác Chú Sam cũng như các hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp Quốc do Mỹ cầm chịch.
Tranh chấp biển đảo với chú Ba càng dữ, bác Nhật càng tăng trưởng hải quân với “đôi mắt mang hình tên lửa” nhìn về phía Tây nơi có Trung Nam Hải, miệng nói 3 thứ tiếng Nhật-Trung-Mỹ mà tiếng Anh là “Wait and see!” (Hãy đợi đấy!)
Của đáng tội, sống hùng sống khỏe với sức mạnh kinh tế hàng đầu dựa trên nền dân chủ trưởng thành nhất khu vực, bác Nhật lâu nay cũng là món lợi lớn cho Đại Việt ta và các nước bé tại đây.
Bởi vì sau quá nhiều oán thù gây ra trong hai cuộc thế chiến I và II (Đại Việt ta quên từ khuya rồi cái vụ nhổ lúa trồng đay khiến 2 triệu người vân vân và vân vân), nửa thế kỷ qua và một thế kỷ tới là khoảng thời gian bác Nhật tu thân tích đức rửa oán thù sắm vai gìn giữ hòa bình, làm đối trọng chặn sự hung hăng gây hấn của chú Ba đại lục. Ơn Phật!
Bởi vì chính phủ nhà bác Nhật đã công khai và lớn tiếng ủng hộ Đại Việt, phê phán dữ dội hành động sai lè của chú Ba đại lục Trung ở các diễn đàn quốc tế.
Bởi vì sau trong Hội nghị G-20 mới rồi, 3 ông kẹ Tổng thống Mỹ Obama, Thủ tướng Úc Abbott và Thủ tướng Nhật Abe gặp nhau tay ba cam kết tăng quan hệ hợp tác an ninh Châu Á – Thái Bình Dương giữa thời điểm Trung đẩy mạnh sự hiện diện quân sự trong khu vực và leo thang đòi hỏi chủ quyền vô lý vô cùng tận.
Bởi vì nhà bác Nhật, từ chính quyền đến tư nhân, là quốc gia duy nhất đã hỗ trợ Đại Việt toàn diện ở hầu hết các lãnh vực trọng yếu: viện trợ kinh tế, kỹ thuật, tư vấn, đào tạo chiến lược phát triển trường kỳ và khoa học. Kẹt nỗi Hiến pháp nhà bác í ràng buộc, chứ nếu không một nửa trái núi Phú Sĩ cũng dám cho Đại Việt ta mượn đỡ.
Của đáng tội, chú Ba Tàu gây chiến Biển Đông với Đại Việt đúng lúc kinh tế nhà bác Nhật kiệt quệ: GDP nhà bác í bất ngờ sụt giảm liên tiếp trong 6 tháng. Than ôi, nền kinh tế lớn thứ 3 thế giới chính thức chìm vào suy thoái, và đâu như tuần sau sẽ phải giải tán Hạ viện để sớm bầu cử tìm sếp mới cứu nguy. Thế nên bác Nhật đang rất cần thị trường chú Ba đại lục hơn bao giờ hết. Thế nên bác Nhật đành phải tạm dịu giọng tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư để mong mỏi có được cuộc diện kiến Tập Chủ tịch và Abe Thủ tướng bên lề Hội nghị Thượng đỉnh APEC mới rồi. Thế mới biết anh Tào Tháo nhà chú Ba tài thật, tài đến thế là cùng. Thôi đành, thua chấm còm!
(Còn tiếp)