(Tiếp theo phần trước)
HỒI 5
Hong Kong, Paris, Venise, Morocco, Istanbul, Huế, Budapest, Malta, Hongcouver… Và tất nhiên, Quảng Châu. Là các địa chỉ xanh cho đôi tình nhân hẹn hò suốt ba năm.
Đã bao nhiêu lần hai thân thể đó gặp nhau để vào trong nhau? Làm sao Lưu Tiểu Tinh Đan đếm nổi! Chàng chỉ nhớ mỗi lần là mỗi hân khoái. Cuộc mây mưa này giục hẹn cuộc sau. Sau nữa… Với Thúy MC cũng vậy; có điều HH24 trong nàng không hề buông lơi chức phận. Để vào trong nhau. Phải tính chọn mùa, thời tiết, ngày giờ; rồi nơi chốn, khung cảnh động tình. Phải lựa lọc tư thế hoan lạc. Phải kén tìm thức ăn tăng lực, đồ uống kích dục… Tất cả sao cho các trận tình hiệu quả và lãng mạn. Những chiến thuật ái ân Đông-Tây trên hình hài nam Trung nữ Việt trong tính toán chiến lược của bộ óc Việt. Đích cuối cùng HH24 nhắm tới là tiên lượng chính xác để các Đặc công trứng lọt vào mục tiêu tại thời điểm cần thiết. Ngày N giờ G. Chính xác. Không được phép phí phạm. Trứng Việt đâu thể là sỏi cát!
“Từ tháng này anh bắt đầu bận, yêu dấu ạ. Hai, ba tháng…” – Đầu tháng Năm năm 3014 Lưu Tiểu Tinh Đan gửi điện thư cho Thúy MC.
“Em vẫn nhớ. Cưng nói từ cuối năm ngoái… Cầu chúc cho Lưu thiếu gia được song hỷ lâm môn hoàn hảo. ‘Dì’ đã chuẩn bị quà mừng hậu hĩ.”
“Thôi mà, cảm ơn ‘dì’. Mẹ của thiếu gia tinh tường lắm, sẽ nhận ra của lạ đến từ đâu. Mọi chuyện lo cho thằng nhỏ đã có bà ấy, Ngộ Không của em bận canh chừng thứ công vụ kỳ quặc …”
Từ mươi năm trước, sau nhiều chọn lọc và thử nghiệm với cả ngàn đối tượng, HH24 là một trong vài nữ kỳ nhân được giao trọng trách bảo dưỡng và cài đặt Đặc công trứng.
Đó là hai công đoạn quan yếu và tinh tế nhất trong chương trình tuyệt mật mang tên “Âu Lạc 1955” về loại vũ khí mới là Bom dị bào. Mật mã khởi động bom này nằm trong tay duy nhất một vị nguyên thủ: Tổng tư lệnh Các lực lượng vũ trang kiêm Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Đại Việt.
Ngoài các tiêu chuẩn chung cho sĩ quan tình báo đơn tuyến, như: tính khiêm tốn và khả năng bí mật; năng lực tiếp cận và thích nghi môi trường; sự thoải mái của trí tuệ và học vấn chung; biết tăng quan hệ với mọi người và tư thế sẵn sàng tới mọi nơi trong mọi lúc bằng lòng trung thành và đức hy sinh vô điều kiện, cũng như ngoài những tiêu chí cho nữ điệp viên nói chung là tài quyến rũ và chinh phục phái mạnh; ứng xử khéo với phái đẹp; nhan sắc mê hồn và võ thuật tinh thông thì ở các kỳ nữ Âu Lạc 1955 phải có thêm ba đặc điểm hiếm có về cơ thể và sinh lý.
Hai trong số đó là: khả năng giao hợp vô bờ bến; cơ quan sinh dục có tính đàn hồi cao, màng trinh mỏng, vòng âm đạo co giãn theo chủ ý và phấn kích, và hơn cả là âm thủy dồi dào. Tựa như kỳ nữ Hạ Cơ thời Xuân Thu với bí thuật phòng trung để luôn là trinh nữ sau khi ái ân, ngay cả nhiều lần với nhiều tình nhân hoặc đã sinh con.
Nhưng đặc điểm thứ ba thì chỉ ở kỳ nữ Âu Lạc: trứng có chất lượng tốt với số lượng lớn hơn nhiều mức bình thường là 400, để từ đó cải biến và nuôi dưỡng thành một vài Đặc công trứng.
Muốn dễ hình dung ra nguồn gốc Bom dị bào, bạn đọc chớ ngại ngùng nhớ lại chút kiến thức thân thuộc về trứng người:
Khác ở nam giới tinh trùng có thể được sản xuất mỗi ngày và suốt đời, trứng phụ nữ chỉ được sản sinh 1 lần trong đời. Ở thời phôi thai, 2 buồng trứng có 6-7 triệu bọc trứng non, khi bé gái mới chào đời còn lại 1-2 triệu và tới tuổi dậy thì có kinh chỉ còn độ 400.000 nang trứng. Cuối cùng, trong cả đời người nữ chỉ còn khoảng 400 trứng dần dần hoàn thành chu kỳ và sẽ rụng. Số trứng còn lại cả mấy trăm ngàn là thừa.
Trước khi rụng, trứng yên vị trong bọc nhỏ của mình để chờ tách ra khỏi bọc. Có những trứng phải đợi tới hàng chục năm. Tức là trứng thuộc vào loại tế bào sống lâu nhất trong cơ thể. Một số ít phụ nữ nhận biết được lúc trứng rụng, qua cảm giác đau khe khẽ nhưng nằng nặng một bên bụng dưới từ vài phút tới 1-2 tiếng.
Trong mỗi kỳ kinh nguyệt có cả nghìn nang trứng bị teo nhỏ, tan biến và trong con số 400 nói trên chỉ duy nhất 1 nang trứng được rụng: nếu như trứng này gặp được tinh trùng thì sẽ tạo thành phôi thai – một con người tương lai.
Như thế, dịp chị em “thấy tháng” cũng chính là thời điểm, từ 1 trứng rụng, các công trình sư về vũ khí tìm cách tạo ra Đặc công trứng – một trái bom tương lai.
… Hai tuần trước ngày 14 tháng Tám năm 3014, chàng và nàng thêm một lần tái ngộ. Tại Quảng Châu. Lần này họ hầu như không chung đụng xác thịt. Cũng phải thôi: nàng xuôi ngược chạy show, chàng việc nhà việc nước. Đâu có ở không mà mần tình tùm lum như đã từng.
… 1 giờ chiều ngày 14 tháng Tám năm 3014.
Lưu Tiểu Tinh Đan nhận được lệnh khẩn và bí mật: sau một tiếng đồng hồ sẵn sàng để tới đảo Tây Sa! Hệ thống mũi khoan của HY189 gặp tai biến trong khi chuẩn bị di chuyển toàn bộ giàn khoan sang nơi khác. Từ năm 3011, biệt tài siêu nhiên Tôn Ngộ Không đã được các nhà kỹ thuật dầu khí và quốc phòng bái phục qua thành tựu xử lý vụ mũi khoan bị tuột ở giàn khoan HY1960. Thần thông võ công tàng hình bay lộn đi nước về mây qua 72 phép biến hóa. Thì ba cái trục trặc của đống sắt thép nhô lên thụt xuống giữa biển xanh chỉ là chuyện khỉ.
… Hay tin, ngây ra trong vài phút, Thúy MC tức tốc từ show về khách sạn… Lao vào chàng như vồ níu con mồi sắp thoát lưới. Chàng cũng chẳng kém cạnh: khóa tay, chân, đầu, ngực và hôn cứng nàng. Lột xé quần áo của nhau, họ thực hành xuân tình từ khoảng cách xa lao tới đối phương. Đúng kiểu khỉ đu cây quặp bạn tình. “Em dễ ra lắm, Hầu Vương! Em dễ ra lắm…” Âm thủy nàng như thể chan chứa châu thân chàng. Chàng bị hiếp. Dương cụ được dẫn độ đến chốn tận cùng của xuân cung. Một cơn lốc thân xác và tâm hồn cả hai chưa hề gặp. Cuồng điên. Tê dại.
… 1 giờ 30 chiều.
Còn ít phút chót. “Tôn Hành Giả” sõng soài khỏa thân trên cặp đùi nóng dưới bàn tay nhung của Xường Xám MC “rõ ràng trong ngọc trắng ngà”. Nàng xoa nước tinh dầu rong Biển Đông hâm ấm trong thuốc sừng tê giác Tây Nguyên theo mỗi thớ cơ làn da chàng. Chàng như chết lâm sàng, không nhìn thấy trên gương mặt mang vẻ thiên thần tựa Mona Lisa có những giọt lệ lăn chậm theo gò má luôn ửng hồng để rồi ngưng lại nơi núm đồng tiền. Dẫu có nhìn chàng cũng không nhận ra chuỗi lệ thương yêu duy nhất từ kỳ nữ, trên suốt dòng tình của hai người.
… 2 giờ chiều.
Lưu quân “trả bài” xong xuôi cho Lưu phu nhân. Thật ra cũng bởi trang nam tử này cảm thấy hơi khó ở, như có vật thể lạ xen vào khiến hạ thể xốn xang. Cũng là dịp hiếm họ được một lần sinh hoạt vợ chồng cùng khoái cảm.
… 7 giờ tối cùng ngày.
“Tề Thiên Đại Thánh” hiện diện tại giàn khoan HY189. Quả như những gì biết trước: một tháp Eiffel trên đại dương dài 724 mét, rộng 512 mét, cao 255 mét, nặng 77.000 tấn; diện tích boong bằng một sân bay nhỏ; khả năng khoan sâu tối đa 17.000 mét; loại giàn khoan dầu ngoài khơi hiện đại nhất và tân thời nhất; sự cố: đang ở độ sâu gấp bốn lần so với các giàn khoan khác thì mũi khoan như bị bàn tay khổng lồ vô hình từ lòng trái đất thò lên vặn bẻ!? Sau vài hồi nhún nhẩy che tay nheo mắt nhận dạng thực địa, vị cứu tinh bắt đầu tung tẩy lần theo đường ống khoan lao vun vút xuống mũi khoan, trên tay cây gậy Như Ý quay đảo liên hồi. Ở một đầu gậy là cuốn Mao tuyển đỏ ối.
… Cùng thời gian đó, Thúy MC về tới cảng Sài Thành.
Vương Thúy Kiều mật danh HH24 xuất hiện với quân phục đại úy tình báo biệt phái tại Bộ tư lệnh Đặc công nước.
Qua trực tuyến, Ban tham mưu cùng các khoa học gia điều khiển 3 Đặc công trứng ĐCT1, ĐCT2 và ĐCT5 vừa nhập vào cơ thể Lưu Tiểu Tinh Đan tại bộ phận sinh dục theo đúng quy trình bằng đường giao hợp. Kỳ nữ chủ nhân các Đặc công trứng có mặt tại chỗ như đối tượng tham chiếu.
Thế là, hải chiến Hoàng Sa/ Tây Sa – Giàn khoan 189 đã bùng nổ như ta thấy ở Hồi 1!
Âu cũng nhờ màn Tôn Ngộ Không đại náo mũi khoan!
Dưới đây là trích lược hồ sơ giải mật. Chẳng có ý tưởng nghệ thuật gì đâu. Độc giả nào không thích văn chương xen lẫn văn bản khoa học kỹ thuật, có thể bỏ qua mà chuyển xuống hồi cuối; và sẽ không hiểu cơ chế của sự vật chính đã làm nên câu chuyện.
“Đại Việt
Bộ Quốc phòng – Viện Thiết kế Vũ khí
Viện Hàn lâm Khoa học Tự nhiên – Viện Nghiên cứu Con người
Bộ Giáo dục & Đào tạo – Trường Đại học Bách Khoa
Bộ Y tế – Viện Huyết học; Viện Sinh sản & Sinh dục
Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội – Viện Việt học
V/v Sơ lược về vũ khí Bom dị bào / Bom trứng
– Đơn vị quản lý: Chương trình Âu Lạc 1955
– Nhóm phát minh: ĐNT và các đồng môn K17VLHN
– Tên khoa học: Bom tiêu diệt Dị bào; gọi tắt: Bom dị bào
Tên phổ biến: Bom trứng
– Tác dụng và đối tượng: Bom dị bào chỉ tác động tới người, không ảnh hưởng đến vật, động vật và môi trường (nên còn gọi là Bom sạch). Và nó cũng chỉ tác động đến kẻ ‘dị bào’; còn với người là ‘đồng bào’ thì chịu ảnh hưởng khác nhau tùy mức liên hệ huyết thống với người tộc Việt.
– Thế hệ: Nếu cây gậy là loại vũ khí đầu tiên của con người và vũ khí hạt nhân là thế hệ thứ 5 thì Vũ khí trứng thuộc dòng thứ 6 – mới nhất cho đến đầu thế kỷ 31.
– Tính hủy diệt hàng loạt:
Vũ khí hủy diệt hàng loạt làm đối phương tổn hại rất lớn về: a. sinh lực (chết người hàng loạt); b. phương tiện kỹ thuật; c. cơ sở quốc phòng, kinh tế; d. môi trường sinh thái, tâm lý-tinh thần xã hội.
Trước Vũ khí trứng có 4 loại vũ khí hủy diệt hàng loạt là vũ khí hạt nhân, vũ khí sinh học, vũ khí hóa học và vũ khí phóng xạ. Vũ khí trứng chỉ gây tổn thất rất lớn về sinh lực, do độc tính cao tác dụng nhanh của huyết độc khiến nạn nhân tử vong tại chỗ mà không gây di chứng và độc hại môi trường.
– Tính hủy diệt có chọn lọc: Trong khi các vũ khí hủy diệt hàng loạt khác mang tính chất hủy diệt lớn và không lựa chọn, Vũ khí trứng có tính hủy diệt chọn lọc theo huyết thống so với dòng máu của trứng. Người cùng dòng máu di truyền hơn hai đời thuần Việt chắc chắn sẽ không bị nguy hại.
– So sánh nguyên lý các loại bom:
+ Khác nhau:
Bom hạt nhân có sức công phá lớn nhất nhờ phản ứng dây chuyền tạo ra luồng năng lượng cực lớn. Các bom khác hoạt động bằng phản ứng cháy nổ chất hóa học để gây ra bán kính sát thương nhất định. Tức là, theo quan niệm thông thường, bom là thiết bị tạo ra và giải phóng năng lượng cực kỳ nhanh để thành một vụ nổ và sóng xung kích mạnh.
Khác hẳn nguyên lý trên, Bom trứng chỉ phá hủy hệ thống máu của nạn nhân tại khoảng thời gian tức thời và trong phạm vi không gian hạn định. Không sinh ra tiếng nổ và ánh sáng, Bom trứng còn được gọi là Bom câm.
Năng lượng là nguồn của các bom thông thường. Huyết lượng là nguồn của Bom trứng.
Bom trứng phát ra một ‘trường’ – gọi là trường dị bào – làm hủy diệt các tế bào máu của kẻ dị bào.
+ Giống nhau:
Tất cả các bom đều được thiết kế để phá hủy chỉ sau khi kích hoạt. Bom trứng được kích động bằng lệnh điện toán điều khiển từ xa.
– Điều kiện tiến triển và tác động của Đặc công trứng:
Từ 1 tế bào cực nhỏ, trứng rụng mà không được thụ tinh (để thành người) sẽ nhận từ bên ngoài các hợp chất vô cơ và hữu cơ chứa thông tin sinh học và điện toán, từ đó tăng trưởng biến hóa thành nhiều tế bào, nhiều mô để tạo nên Đặc công trứng.
Đặc công trứng: khi vẫn còn trong chủ nhân trứng, đó là Đặc công trứng C; khi sang cơ thể của kẻ được/bị cài đặt (tối ưu là nam giới hoặc lưỡng giới) sẽ thành Đặc công trứng Đ. Đặc công trứng Đ cũng được bảo dưỡng bằng lương thực đặc biệt qua đường tiêu hóa của kẻ được/bị cài đặt, bằng khí hậu môi trường, bằng mật mã điện toán, và nhất là bằng tình cảm và tình dục trực tiếp hoặc trực tuyến của chủ nhân trứng.
Đặc công trứng chỉ có thể hoạt động để trở thành Bom trứng khi vào trong cơ thể của kẻ dị bào theo phương pháp giao hợp thông thường.”
HỒI 6
Bạn đọc chưa biết về số phận của 2 Đặc công trứng còn lại. Vâng, tin cập nhật cho hay: ĐCT3 hoàn toàn mất tích, nên tạm được truy tặng Liệt sĩ. Vậy còn ĐCT4?
Là quốc gia có lịch sử 5.500 năm làm bằng những trận chiến dựng nước và giữ nước, Đại Việt chưa khi nào là cường quốc quân sự. Nhưng, cường quốc thi ca là cái chắc! Dẫu thế, việc chính thức long trọng tôn vinh công lao của nữ đại tá tình báo Vương Thúy Kiều không hề là một ẩn dụ văn học theo kiểu “Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình”. Cơ quan an ninh quốc phòng Đại Việt nếu muốn làm thơ, sẽ làm khi khác. Không ở vụ này. Cứ theo chúng tôi đoán chừng thì họ như đã nhận thấy rằng, từ tin tức về một di thể của ĐCT4 mà quốc gia đối phương, cùng vài cường quốc phản gián khác, đang khám phá tung tích về vũ khí Đặc công trứng Đại Việt với lần xuất quân thử nghiệm là cuộc cản phá HD189 bằng Bom dị bào.
Nghe ngóng thêm, được gì mới mẻ chúng tôi sẽ đưa vào Truyện 3 khi kết thúc truyện liên hoàn này. Vẫn biết mọi người dễ cảm thông cho lời hứa của nhà văn về tác phẩm. Nhưng hãy tin, chưa kể ĐCT4, đã có khối điều làm nên Chuyện “chiến tranh văn học” bất thành.
Còn với truyện này, xin dừng tại đây.
Truyện 3
CHUYỆN “CHIẾN TRANH VĂN HỌC” BẤT THÀNH
“Lịch sử phân biệt người anh hùng và kẻ sát nhân;
văn học coi nhân vật anh hùng là đáng kể.”
HỒI 1
Thật ra, hai truyện đầu của Trung-Việt Việt-Trung thì như độc giả từng biết. Không hiểu vì các vấn nạn mà chính quyền Trung sinh sự trên trường quốc tế, vì tính nghệ thuật của truyện, hay vì cơn sốt từ cả chục triệu độc giả sau mươi ngày truyện lan tràn trên mạng mà Hollytree – trung tâm điện ảnh có trụ sở tại Canada, lớn chỉ sau Hollywood – đã quyết định mua đứt bản quyền tác phẩm.
“Chúng tôi không như văn sĩ Hồ An Thái đã từ chối thẳng tưng đám bạn đạo diễn năn nỉ hết lưỡi không cảm ơn nhiều chớ động đến truyện của tôi đánh cho gãy tay lại bảo không nói trước.
Chúng tôi không như văn hào Michal Kundera cậy uy vạch mẽ môn nghệ thuật thứ 7 thời hậu hiện đại thích sục sạo vào các tác phẩm văn học moi tìm cái đáng làm phim vậy cánh sáng tác tụi mình cứ viết sao cho truyện kịch thơ là của riêng tụi mình không để chúng chuyển thành phim được.”
“Chúng tôi hiểu lắm chứ. Văn sĩ muốn bảo toàn một loại văn chương chuẩn không được phép chỉnh bằng bất cứ loại hình nghệ thuật phi ngôn ngữ nào, ngoài bộ môn phê bình văn học.
Chúng tôi hiểu lắm chứ. Văn hào muốn giữ gìn tính đích thực, tính thuần túy của nghệ thuật ngôn ngữ: ‘Có loại văn chương chỉ có thể hay vì mang đặc trưng văn chương. Văn này chỉ hay ở văn, ở ngôn ngữ, ở cảm xúc và tư tưởng trên trang sách trong con chữ; khi bị thoát tục khỏi mực đen giấy trắng hay thiết bị đọc sách như hiện nay thì văn chương bỗng hết hồn mất vía. Văn hay, chẳng phim nào bắt được hồn vía văn.’ Diễn nôm dân gian Việt: ‘Em xinh em đứng một mình cũng xinh’.”
“Chúng tôi cũng hiểu lắm chứ. Nếu âm nhạc luôn là người tình đầu tiên và trọn kiếp của mỗi thi sĩ, thì điện ảnh là cuộc giao hợp đạt đỉnh hân khoái mà vô khối nhà văn mỏi mòn mong ngóng. Vì danh tiếng tác phẩm và tác giả. Vì khoản thu nhập từ 3 cho đến 6 số không, thậm chí nhiều không đếm xuể. Vì nhiều điều khác nữa. Còn với chúng tôi, là vì trách nhiệm và vinh dự công dân, vì lợi ích Tổ quốc khi bị lâm nguy.”
Giữa tác giả Trung-Việt Việt-Trung và Hollytree có vài trao đổi đại loại vậy…
Thế rồi xuất hiện một kịch bản chuyển thể cho phim mang tên Chuyện tình Trung-Việt Việt-Trung, trong đó Truyện 2 – Chuyện cái mũi khoan và bom dị bào có thêm phần vĩ thanh:
… 100 ngày sau ngày 15 tháng Tám năm 3029, tức là 100 ngày sau lễ tuyên dương công trạng, nữ đại tá Vương Thúy Kiều đã trầm mình tự sát tại bờ biển Đà Nẵng nhìn ra quần đảo Hoàng Sa.
Nguyên nhân án mạng dễ dàng nhận ra từ di chúc của người quá cố: mong muốn được an táng (nếu tìm thấy xác) không như một quân nhân mà chỉ như một người dân nước Nam bình thường và xin tự rút danh hiệu Anh hùng Đại Việt; tạ ơn và tạ lỗi Lưu phu nhân đã sinh thành và nuôi nấng Lưu Vương Trung Việt; mong Lưu Vương Trung Việt tha lỗi vì sự không hề biết của việc ra đời và trưởng thành của Trung Việt, và khuyên Trung Việt không nên tiếp tục phục vụ trong ngành an ninh quốc phòng; cầu xin được gia đình Lưu Tiểu Tinh Đan – trước nhất là Lưu phu nhân – và người đời coi là vợ không chính thức của Lưu Tiểu Tinh Đan với con trai là Lưu Vương Trung Việt.
Trong khi điều tra, người ta cũng phát hiện là đúng vào lễ thôi khóc của 15 năm trước, nàng từng ra đây mà đắp mộ gió trong lòng mình cho tình nhân oan nghiệt.
Lưu Tiểu Tinh Đan – tất nhiên và là người đầu tiên – đã tử trận trong hải chiến Hoàng Sa/ Tây Sa Giàn khoan 189. Trước giờ G, chàng bỗng thấy toàn thân bất an, bốc nóng còn hơn cả Tôn Ngộ Không giữa lửa Hỏa Diệm Sơn. Điện thoại cho Thúy MC không được. Gọi về Lưu phu nhân thì được nghe: “Phu quân ạ, tôi linh cảm lần này sẽ mang thai. Nhiều năm rồi có còn ‘thấy’ gì đâu? Lạ quá!” Chàng kịp nói: “Nếu như đấy là mệnh trời thì con của chúng ta sẽ thành thánh. Phòng khi ta có mệnh hệ nào, dù trai dẫu gái xin hiền thê đặt tên con Lưu Vương Trung Việt và dốc toàn lực dưỡng dục quý tử.”
Thế nghĩa là, từng được nuôi trong cơ thể Thúy MC (tức điệp viên HH24, nguyên đại úy đặc nhiệm Vương Thúy Kiều) Đặc công trứng ĐCT4 chưa kịp làm nhiệm vụ đã từ cơ thể Lưu quân vô tình bị nhập vào cơ thể Lưu phu nhân và cuối cùng được thụ thai tại đó.
Có lẽ do từ trong trứng từng bị nhiễm hỗn hợp vô cơ, hữu cơ cùng các tế bào điện toán, nên ngay khi thoát thai cậu bé con lai Trung-Việt dính nhiều dị tật như: bạch tạng, máu trắng, thiếu ngón chân ngón tay, tim bên phải, thiếu thận, v.v… Và lại còn cả một mẩu đuôi be bé có thể động đậy mỗi lúc cậu ta muốn! Là con trời, bù lại, thần đồng Lưu Vương Trung Việt sở hữu trí lực thông minh siêu phàm và thể lực phát triển nhanh gấp 2-3 lần người thường. Khi tung tích bị tiết lộ, người trai 15 năm tuổi đó đang như một trung niên 40 tuổi, và đáng kể nhất là mang hàm trung tá an ninh trong Cơ quan Phối hợp Trung-Mỹ Chinh phục Hải dương.
Chưa khởi sự, phim Chuyện tình Trung-Việt Việt-Trung đã làm chao đảo giới hâm mộ khắp năm châu. Nhiều nam thanh nữ tú bỏ bê gia đình và công việc, lao vào chuẩn bị vòng thi tuyển các vai Thúy MC/Vương Thúy Kiều và Lưu Vương Trung Việt. Vai Lưu Tiểu Tinh Đan hiển nhiên là ghế nóng của những tài tử từng đóng Tôn Ngộ Không.
Cộng đồng người Việt sinh sống ở Quảng Châu cùng đông đảo cư dân Trung trong vùng đã dựng Miếu Cô Thúy MC bên ngoài Đài liệt sĩ Hoàng Hoa Cương danh giá – nơi 15 năm trước nguyên vẹn thi hài của nghệ sĩ Lưu Tiểu Tinh Đan được trang trọng gửi vào lòng đất quê nhà. Mặt chính của miếu hướng về tượng Lưu “Hầu vương”. Lời đồn lan rải từ đại lục ra tới hải đảo, rằng “Cô” rất linh thiêng với các cầu xin tình duyên và con cái.
… Sau đây chúng ta thật sự bước vào Truyện 3 – Chuyện “chiến tranh văn học” bất thành. Xin nói trước: quý độc giả nào đã rành rẽ những gì đài báo tivi nói về giàn khoan HD-981 và lại không thích sáng tác văn học bị xen lấn bởi vô số sự kiện thời sự, mời đọc lướt hồi sau, trừ hai vụ việc ngày 2 tháng Tám. Và lướt gì thì lướt cũng nắm bắt ý chính giùm. (Thật tình, Hồi 2 những là 9.968 từ, bằng cả một truyện ngắn hơi bị dài rồi còn gì. Khó lòng ngắn hơn được. Gây chiến cũng như giết vua, đâu thể một ngày.)
HỒI 2
Ngày 15 tháng Bảy.
Giàn khoan Hải Dương Thạch Du (Haiyang Shiyou) 981 chính thức rút khỏi vị trí mà nó sinh sự sự sinh trong 75 ngày đêm – 75 ngày đêm vừa xuất hiện đã xồng xộc đi vào lịch sử gây chiến và xâm lược thế giới. Rút trước thời hạn. Rút không mở cờ gióng trống. Rút bặt tăm hơi. Thiên hạ thêm một phen “trăm hoa đua nở, trăm nhà đua tiếng”: mừng reo, ngỡ ngàng, hoang mang, ngờ vực, tẽn tò… Ô là la! Một lô xích xông các lý do, hậu quả, vấn đề, câu hỏi mọc lên giữa quốc gia Trung và phần còn lại của địa cầu mà đất nước Đại Việt tiếp tục lãnh đủ: thời kỳ Hậu giàn khoan.
Chưa hết, 75 ngày đêm lịch sử gây chiến và xâm lược đó lại thòi ra cái đuôi của nó. Đuôi quẫy mạnh và ngoạn mục bằng hai lý do, phụ: khủng bố văn học và trật tự xã hội; chính: thị uy quân sự.
Nhưng nguyên nhân sâu xa để mọc đuôi lại bởi màn chót cuộc thanh trừng nội bộ Trung Nam Hải, với lý do chính đáng: đào tận gốc tham nhũng. Cả nguyên nhân sâu xa lẫn lý do chính đáng đều là “chuyện thường ngày ở huyện” với đất nước Trung. Truyền thống ngàn năm… Phạt trong triệt ngoài. Thiên hạ đại loạn, ngư ông hưởng lợi. Xưa Mao Trạch Đồng từng đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng; nay Tập Cần Bính diệt Giang Trạch Dâng tới cùng qua vụ giàn khoan.
Ngày 1 tháng Tám.
Tin từ báo Sức Trẻ Online có trụ sở tại Sài Thành:
“Trưa nay, ba tàu Cảnh sát biển cuối cùng 9000, 8002, 8003 của Đại Việt cập cảng an toàn sau 90 ngày cưỡi sóng, đối diện với đe dọa vũ lực từ hàng chục, có khi lên tới trăm tàu chiến đối phương, chống chọi bão lớn trong mọi thiếu thốn mà vẫn mưu trí và quả cảm, linh hoạt và kiên quyết tiếp cận giàn khoan HD-981 chỉ để thuyết phục bằng pháp lý.”
“Sáng qua, Tiến sĩ Phạm Quang Nghi, Trưởng ban Đối ngoại Trung ương Đảng ta phát biểu trong cuộc họp báo tại Quốc hội Mỹ: ‘Ở khu vực giàn khoan, với số lượng rất ít những chiếc tàu nhỏ nhắn chúng tôi vẫn kiên trì yêu cầu phía Trung phải rút. Tàu chiến Trung húc, đâm làm tàu Đại Việt méo, chìm, vỡ vẫn không làm cảnh sát biển của chúng tôi lùi bước. Vì sao? Vì chúng tôi đã thực tâm chọn phương pháp ngoại giao, hòa giải và không dùng hải quân tại nơi căng thẳng. Không một tàu chiến nào của lực lượng bảo vệ lãnh hải Đại Việt giương súng trong suốt 90 ngày đêm tranh chấp. Xin quý vị nhớ giùm câu này được bảo đảm bằng mạng sống của các ký giả ngoại quốc làm tin tại trận – ồ xin lỗi – tại hiện trường. (Diễn đàn cười rộ vui vẻ…) Còn phía Trung, họ bảo khoan thăm dò thôi, đủ rồi. Dư luận đã và đang phân tích thấu đáo. Dù nguyên do gì, rút trước một tháng, đó là chỉ dấu giảm nguy cơ xung đột, đối đầu và gây chiến. Chúng tôi đánh giá rất tích cực sự kiện này!”
Còn Đại Việt Báo từ California, thủ phủ cộng đồng người Việt hải ngoại, có bài Tu Tập Và Những Nỗi Sợ của Tổng thư ký tờ báo này, văn sĩ – cư sĩ Nguyên Giác Phan Tần Hải:
“Tôi luôn có một nỗi sợ. Nỗi sợ đó thế này: một lúc nào đấy tôi chết bất ngờ, và rồi lập tức dòng nghiệp thức sẽ bị kéo trở lại Đại Việt cho một kiếp kế tiếp. Chả là vì, không một ngày nào trong đời tôi không nghĩ về Đại Việt. Đâu chỉ nghĩ một lần hay một buổi, đôi khi suốt ngày không xa rời ý nghĩ về quê nhà cố quận.
Thật ra, tôi từng có nỗi sợ đó về một số bạn hữu, nhưng ở chuyện khác. Như với một nữ ca sĩ thân tình. Cô từng nói, từ buổi sớm thức dậy tới khuya muộn, kể cả lúc nằm chờ giấc ngủ, những âm thanh lời ca cứ ngân nga trong đầu trong ngực cô. Tôi nghĩ, làm sao giải thoát nhỉ. Bởi vì, nhỡ khi đứng tim chết bất đắc kỳ tử cô có thể thác sinh ngay vào một gia đình nào đó có máu âm nhạc. Tâm dẫn theo các pháp. Như vậy, những dòng thanh nhạc sẽ dẫn cô đi. Là tôi đoán thế, theo cách hiểu thông thường. Cũng vậy, với mãnh lực của thơ văn. Độc giả Đại Việt Báo biết rồi đó: tôi làm thơ, viết văn nhưng thực sự không mê say. Lúc nào cũng muốn làm biếng và thường thì làm biếng thành công.
Nhưng tôi biết mình không rời khỏi ý nghĩ về quê hương. Và đỉnh điểm là từ khi giàn khoan của Trung kéo vào Biển Đông. Tôi đọc đủ thứ tin tức, bài vở, tranh luận để theo dõi diễn tiến là chính, còn để làm báo chỉ là phụ! Quên ăn, quên ngủ. Ở tòa soạn, khỏi nói. Hễ về nhà lại mở tivi, dò đủ thứ đài. Cốt để nghe trong khi nghỉ ngơi. Và rồi tôi tìm ra 3 đài tiếng Anh phát từ châu Á nói thường xuyên về Biển Đông mà có thể nghe tại Quận Quít của California này. Cả 3 đài đều phát sóng 24/7 giờ/ngày; lại là các đài của chính phủ nên hầu như không có quảng cáo. Đài tôi thích nghe nhất là Đài Nhật Bản NHK 28.4, bênh Đại Việt chằm chặp cứ như mẹ bênh con gái. Còn Đài CCTV 31.9 của Trung thì tôi nghe nhằm khi ‘bà nội tướng’ cằm rằm chồng con mỗi buổi, vì các cha nội của đài này chuyên trò hung hăng mắng mỏ Đại Việt lấc xấc vô ơn. Khách quan là Đài Arirang 44.5 của Nam Hàn, ngặt nỗi nhạc nhiếc phim phiếc hơi bị nhiều. Nhiều đêm đang ngủ, hốt nhiên tôi chồm dậy… ‘Bà chủ nhà’ tưởng bở rồi giận lẫy, khi tôi mò tay qua bàn đèn mở NHK để nghe vì lo sợ quê nhà nguy biến bất ngờ. Chính tại các phút giây đó tôi lo và nghĩ, mình mà đứng tim chết ngắc, ắt sẽ tức khắc tái sinh ở Đại Việt.
Thế mới biết, giải thoát là điều vô vàn gian khó, bởi lâu nay tự coi mình là người mê tu 24/7, song tôi vẫn không sao thoát nổi các biến động Biển Đông nơi có ‘quê nhà xa lắc xa lơ đó’ như lời thơ Nguyễn Bính năm nao. Lắm khi coi tin cập nhật về giàn khoan mà không cầm được nước mắt. Đúng, kinh Phật hay vô cùng vô tận, chẳng còn gì khác để động tâm được nữa. Thế mà với tôi lúc này lại không phải thế. Và đấy cũng là một nỗi sợ lớn của tôi vậy…”
(Còn tiếp)