vết cắt trên da màu xám khi ta không còn mơ về nơi đâu
trái đất ưu phiền đếm những viên đạn máu
dưới bầu trời thiên la địa võng
tự do nén chặt trong tù
những cái đầu ngó xuống mảnh đất quê hương rách nát
những cái đầu lãng quên ngay cả số phận mình
không có đấng tiên tri nào xuất hiện
trái tim trở mình thở dài
bàn chân đếm bước trên lưng thời gian
tháng năm mịt mù
nhiều chiếc bóng đi về trong miền khổ hạnh
những mụt ghẻ ngứa ngáy trên làn da chết đói
những bàn tay bám lấy không khí, vạch tìm, và thất vọng
trong cái bong bóng kiêu ngạo
ta bay lên trong một giấc mơ
ta nhảy nhót trong niềm khát vọng
thiên đường lạnh nhạt đóng băng khi bàn tay mò tìm kẽ nứt
trong im lặng
người đàn bà nằm ngủ không thôi
nằm ngủ mặc cho tóc lông trở màu hiu quạnh
nằm ngủ mặc cho sâu bọ cắn rứt thịt da
nàng đã thề hiến dâng bộ xương khô cho một mùa đông . . .
21.11.14
.