tặng Thụyvi
dù trái cấm mọc gai
em cũng cắn
bên kia núi đồi
là phố anh tĩnh lặng
là phố anh
dan díu với chân em
là phố anh nâng niu
gót chân em
khi chăn gối hôm qua
còn ấm nóng
là nụ hôn lướt trên em
say đắm
mới hừng đông
mà sóng vỗ miên man
mới hôn nhau
mà đã thoáng chiều tan
biết yêu nhau
trước sau gì cũng chết
muốn yêu anh
vì biết mai sẽ hết
cắn một lần
cho biết (nát) trái tình yêu . . .
.