con bù nhìn rơm
xác tín về chỗ đứng của mình trên đồng lúa xanh
vẫy tay rộn ràng trên cánh lộng gió
đàn chim ôẻ bay đi ngơ ngác nhìn
người ta lại ưu ái khoác lên chúng rất nhiều tấm áo
kẻ chịu mưa chịu nắng giữa đồng
“Ba thu mưa gió người trơ mộc
Bốn mặt giang sơn áo phất cờ”(1)
đàn chim sẻ muôn đời sợ hãi
từ bẫy sập trung hóa
cho đến cuộc phóng sinh của đám thầy chùa
mỏi cánh bay đi
và chết trên cánh đồng của chính mình
“Xét soi trước mặt đôi vừng ngọc
Vùng vẫy trên tay một lá cờ”(2)
gần trăm năm trước trên bờ ruộng
cho đên bây giờ vẫn đứng đây
ruộng vẫn trăm năm gầy lép hạt
lá cờ rách nát vẫn trên tay
“Quyền trọng ra uy trấn cõi bờ
Vốn lòng vì nươc há vì dưa”(2)
đồng cạn đau mùa sông nhiễm mặn
đêm buồn một tiếng quốc bơ vơ
giặc dữ lăm le ngoài biển lớn
cá kình tôm tép chết phanh thây
quân rơm tướng giấy nuôi chừng dễ
giặc đến lưng rồi biết sao đây
(1) (2) thằng bù nhìn thơ Tản Đà và Lê Thánh Tông