cuối cùng thì những đám mây đã nói thật với tháng tư
về những buồn vui giấu sau bờ vai trắng hồng
cơn mưa trút xuống
như một chuyến trở về
theo chân những tảng đá mồ côi rơi vào đáy vực
mỉm cười chào những hàng cây ở lại
trạng thái thế năng
của một nỗi buồn
vẫn còn lại một người nói với theo lời chào
điều may mắn đầu tiên trong ngày
không có câu thơ nào đủ sức để tạ ơn
ưu tư
chỉ đơn giản là những suy nghĩ về vị ngọt của viên kẹo
em nắm chặt trong tay mình
từ mùa xuân năm trước
này thôi
hãy chọn cho mình một đôi giày bẹt
mặc chiếc áo trong lần hẹn trước
ta sẽ thả rơi mình như giọt mưa tháng tư
.