Bài đã đăng của Trần Thiên Thị
Trần Thiên Thị
Bút danh Trần Thiên Thị. Tên thật Trần Hoàn. Sinh năm 1956. Trú quán Đà Nẵng. Nghề nghiệp kỹ sư cơ khí chế tạo máy.
Sách đang in: Đi Gõ Cửa Tình (Thơ), Nhà xuất bản Trẻ 2008.
Có thơ trên các trang tạp chí mạng: damau.org; gio-o.com, giaocam.saigonline.com.
Home page: http://tranthienthi.vnweblogs.com
nỗi buồn sai chính tả – bài tụng tháng cô hồn
hai bàn tay
trong hai bàn tay
hồ nghi còn mất
xương máu cuồng cơn đúng sai
gió bão lộng bốn phía trời mà thiếu hơi để thở
10 phút
Con gà trống kêu inh ỏi khoe vừa đẻ được quả trứng
Chẳng hay biết gì giặc đang tập trận ở biển đông ngay trên sân nhà mình
Cô giúp việc nhà tôi treo cái mền lên phơi
Chẳng hay biết người ta treo cờ mừng ngày người ta cướp được chính quyền
Đi về quận nhất
Thơ buổi thất mùa như rao vặt
Tâm tình như chuyện chó cán xe
Ngã năm ngã bảy tìm tức ngực
Đ.m. sài gòn
Bún tôm rạm và chuyến trở về của những lưu dân
râm ran câu chuyện về gói nem võ bưởi
thứ hàng của người nghèo làm ra để bán cho người nghèo
thấp thổm trong tim người
những năm tháng cuối cùng của cuộc đời
nhấp nhõm theo những chuyến phà cuối cùng trên dòng sông Rạch miễu
ngồi chờ vầng trăng trở lại
không có con bướm nào đẻ ra con bướm cả
chỉ có sự lăn lộn của khổ đau
tự xé mình
lột xác một thân sâu
bắt đầu từ tiếng khóc
ngồi chờ vầng trăng trở lại
không có con bướm nào đẻ ra con bướm cả
chỉ có sự lăn lộn của khổ đau
tự xé mình
lột xác một thân sâu
bắt đầu từ tiếng khóc
ngồi đọc lại thơ Tản Đà và Lê Thánh Tông
đàn chim sẻ muôn đời sợ hãi
từ bẫy sập trung hóa
cho đến cuộc phóng sinh của đám thầy chùa
mỏi cánh bay đi
và chết trên cánh đồng của chính mình
ghi chép: trong buổi sáng ở Qui Nhơn
nghe ông triết gia nói chuyện vong thân
nghe gã thầy chùa giảng điều vô minh vô tướng
mình ngồi đây nhìn mình rất ngượng
không bao giờ đủ buồn
cho nỗi buồn công dân
những mảnh khăn tang màu đỏ
sáng nay tôi ngồi trong lòng đà nẵng
phố như là thanh bình
biển vẫn mang tên thanh bình
chỉ có mỗi ly cafe là đắng
cái đắng của ký ninh
người ta bắt đầu cho vào đây nước mắm nhỉ
thứ nước mắm đang được làm từ cá chết
Viết trên tàu đi Quy Nhơn
Đứa bé mân mê bầu vú của người mẹ ngủ say
Một bầu sữa không bao giờ nhiễm độc
Cỏ hoa báo một điềm lành
Không ai có thể giam cầm một mặt trời của ban mai phương đông
Đời vẽ chi con ngựa hồng?
vẽ thanh roi cày thành kiếm sắc
dắt người bỏ ruộng sang sông
tráng sĩ hề
nhất khứ bất phục phản
xương máu tràn lan những cánh đồng
chờ nhìn quê hương thối hoắc
“Nơi đây tôi chờ
Nơi kia anh chờ
Trong căn nhà nhỏ
Mẹ cũng ngồi chờ”
chờ bốn mười năm ly tán
anh lính chết với đạn quân Tàu không ai dám nhắc
chờ nhìn quê hương thối hoắc
Đông Ki Sốt trên đèo Long Mỹ
người lính mang gươm lao vào cố sử
cọc nhọn vót chờ Bạch Đằng giang
ta vẫn yêu với tình yêu năm cũ
em vẫn yêu
Viết ở tả ngạn sông Cầu
đưa nhau dài quãng đường đê
lòng như rượu
chín dần trong chum vại
chín trong nhau bờ bãi sông hồ
Mời em một cuộc trăng này nữa thôi
biết buồn tự thuở Eden
chập chùng nguyên tội qua đêm nhớ người
con hoàng dương vắng cuộc chơi
Không có gì ngoài đất
người ta chỉ bồi thường cho những gì có trên đất
vì đất là của họ
là của lần xương máu trước
và bây giờ người dân lại nằm dưới xe cày
Chửi cho bõ ghét
những thằng hiền như cục đất
bây giờ suốt ngày lên face
cầm cục đá
sẵn sàng ném vào ai đó
ngôi vườn của những nấm mồ gió
chỉ có những chiếc bóng
ken dày trên con đường
dẫm cả vào nhau
thật sự không có thây ma nào ở đó
Gối đầu vào đây mà ngủ
ta nợ Cao Bằng một bài thơ
nợ người ngã xuống buổi hôm nao
rượu giữa chừng khuya mà tỉnh giấc
giang hồ ta
mà đất nước nào
Tháng Ba nằm gối đầu lên đá
tháng ba gối đầu lên đá
ru người tròn giấc sử thi
hai tay cấu vào vai rừng nguyên thủy
mấy ngàn năm còn vết sẹo yêu vì
Tổ sư cái tháng chạp sầu
suốt ngày mơ màng sa vào mỹ nhân kế
mà chẳng có đứa nào đủ dã tâm bẫy sập mình
buồn vô hạn
suốt ngày lên mạng chửi bới chính quyền
đếch thằng công an nào quan tâm
Tản mạn mùa sinh tôi
những âm thanh nghe được đầu tiên trong đời
là tiếng heo bị chọc tiết cho đám tất niên
sau đó là tiếng rao của đám bầu cua tôm cá
đời đến giờ
chưa ra ngoài canh bạc
Chiều tháng Chạp đọc Cựu Ước
ngày em bĩu môi miệt khinh
tôi tự hỏi phải chăng Chúa Trời đã làm nên cái ác?
Babel và giấc mơ trở lại địa đàng
đã vỡ tan ngày ta không còn hiểu được lời nhau
Chỉ đơn giản vì tôi muốn
đơn giản tôi muốn hôn
muốn sờ tay vào ngực em
muốn đủ thứ
những thứ ham muốn đã sinh thành minh triết
và từ đó Đức Phật khai sinh
chuyện đứa trẻ con cập kề sáu mươi tuổi
tôi ngồi nhấp chén rượu
chợt nghe ra tiếng thở dài mẹ tôi
từng đêm vẫn lo cho đứa con:
“người con trai gần 60 tuổi”
nam mô biệt trú Điếu Cày
đạo pháp và chuyên chính vô sản có duyên gì với nhau?
xá tội vong nhân
tay tuyên huấn thất thời đi nói pháp
Những gì ở ngoài căn phòng…
tất cả những gì ngoài căn phỏng chúng ta
như chừng không có thật
cho đến ngày căn bệnh sởi rơi vào con cháu chúng ta
chiếc dùi cui đánh thẳng vào mặt chúng ta
Ngày giỗ Hùng Vương và câu chuyện có bù xít
mọi người đều có một cái bàn thờ
một thành trì bất khả xâm phạm
ta với em chọn tô tem mình có hình dáng con trùn
cả một đời làm màu mỡ đất đai
Bình Luận Mới
Sống giữa xã hội như những điều William Saroyan tuyên ngôn, rất thú vị. Với điều...
Hay là “anh đang lừa dối tôi,mà sao tôi không biết?”
Hôm nay nhờ có phản hồi mới, mới nhớ ra cái comment này của bản thân tôi từ hồi nào. Chỉ có một câu nói thêm “tôi đang lừa dối anh, mà sao anh không biết”.
Tác giả đã viết quá châm biếm sâu sắc,mong có thêm nhiều truyện ngắn như thế trên Da Màu
Là độc giả của Da Màu lâu ngày, thật thú vị lại được nghe những bài nhạc hay chuyển sang tiếng Việt. Cám ơn Kẻ Jazz cùng Da Màu đã đem âm...
Ga xép, vở kịch hay, đặc biệt Nét đặc biệt thứ nhất là cái không khí hòa huỡn. Ai muốn...
Không bình luận gì cả. Chỉ trích một đoạn từ báo ‘Tuổi Trẻ’ (13/05/2007):...
Người Do Thái thấu hiểu nỗi đau khủng khiếp của chính dân tộc họ, người Nhật thấy rõ sự mất mát đau thương ngay trên đất nước họ… nên ngày nay dân...
Chừng nào thì người Việt có được trở lại các ban kịch (ca,...
Trong khi tôi đồng ý với rất nhiều điều Black Raccoon nói ở trên, nhất là về thói ưa...
Khó mà có nghệ thuật kịch trong một xã hội như VN hiện nay. Thứ nhất, bởi đặc tính...
Không...
Xin cám ơn Black Racoon đã nêu quan điểm của mình về kịch.
Thoại kịch VN Ấy là dưới thời VNCH trước 1975. Có thể nói thoại kịch thời này chia làm hai...
Kịch VN Kịch là thể loại trình diễn, kịch phải được xem, nếu chỉ được nghe trên radio thì cái hay...