Bài đã đăng của Trần Thiên Thị
Trần Thiên Thị
Bút danh Trần Thiên Thị. Tên thật Trần Hoàn. Sinh năm 1956. Trú quán Đà Nẵng. Nghề nghiệp kỹ sư cơ khí chế tạo máy.
Sách đang in: Đi Gõ Cửa Tình (Thơ), Nhà xuất bản Trẻ 2008.
Có thơ trên các trang tạp chí mạng: damau.org; gio-o.com, giaocam.saigonline.com.
Home page: http://tranthienthi.vnweblogs.com
Trộm của Chúa Trời một đêm
ăn cắp của Chúa Trời một đêm
một đêm về nguyên tắc không được ghi vào lí lịch
hai kẻ trộm âm mưu xa rời phận sự
thức và nhìn đêm hấp hối
Anh đồng nát và chị hàng xén
tôi đói những con đường
gõ leng keng câu thơ
qua đầu làng cuối bãi
mua những mảnh vỡ người
cho vào quang gánh một đời tôi
Bậc tự do thứ sáu
trong không gian ba chiều
bậc tự do cuối cùng chưa bị khống chế
là cái đầu còn lắc qua lắc lại
trân tráo nhìn vào phố chiều
chẳng có ai đánh rơi cái gì
những chặng lưu lạc
chú bé con chập chững
chẳng cần mơ về một thiên đường nào cả
có thể hôn và sờ mó
tất cả những người đàn bà mình thích
Chiều ở sông Hàn
trong phiên xử một dòng sông
tôi ngồi lại bên bờ
như một người làm chứng
phiên toà của muôn đời phán xử cuộc hiến thân
Bao giờ bằng chị bằng anh
ngày chớm dậy thì
đứng ngang ngực mẹ
ngửi con người
chỉ nghe thơm mùi sữa tươi
Vực nắng
chiều sảy tay rơi vào vực nắng
hoàng hôn như đám trẻ con
chơi trò thò thụt
trốn ra khỏi nắng vàng
From a Story about Shoes
a group of pilgrims
bore a cross through the skies of exile
on combat boots
one crusade
one dreamland
Thu giả cầy
em làm duyên
khoe cái khoang bụng trắng ngần
tôi ngồi làm duyên
cười với cây trụ điện
tưới đã mấy mùa mà chẳng thấy ra hoa
Trăng
đã mấy ngàn năm
chúng nó chơi trăng
và để lại đây một người đàn bà cô quả
mùng một làm dáng lưỡi trai
mùng hai làm duyên lá lúa
Ghép tế bào mũi
làm hỏng mất cái lỗ mũi
chẳng còn nhận ra mùi thơm thối
y khoa hiện đại
quyết định cấy ghép
trình diễn một nỗi buồn
có một lần
tôi trở về trên cánh đồng
giấu chiếc liềm sau lưng
bơ vơ vàng màu lúa chín
Bình yên sa mạc
ngã ba
mưa gió đã qua mùa
em bỏ xóm đi theo bao lời gọi
nào có hay
cái chết ám muội của cây xoài cơm
Vin vào giấc mơ mà hát
những nụ cười mặc đồng phục
đứng xếp hàng cuối phố
chờ đến lượt buồn vui
những cơn giông hằm hè sau núi
ngả giá một cơn mưa
Trên miếu sơn thần
chiếc giường tân hôn nơi đầu sóng
cái chết cuồi cùng của chặng phù sa
ai bật khóc giữa chừng hôn phối
giao cho ai
mảnh rừng mùa xuân
Tháng Tư nghĩ lung tung
20 tháng 4
Đức đẻ ra ông Hitler
22 tháng 4
Nga đẻ ra ông Lênin
23 tháng 4
giỗ ông Hùng Vương chủ tịch
Về đặt tên cho cỏ
Về đặt tên cho cỏ
đánh dấu chỗ ta ngồi
đánh dấu trời
một khoảng xanh tầm mắt
đánh dấu rừng
biến dạng một bàn chân
Từ chuyện đôi giày
một ngày đẹp trời
gã tiên tri đến
ném cho tôi đôi giày
và bảo
nó sẽ mang mày đến chân trời của tự do
5 bài lục bát
buồn chưa tròn một canh chơi
đi là đi đứng lơi bơi rồi về
ba lời hẹn bốn lời thề
nụ cười chóng chánh bốn bề đánh rơi
Tháng ba ở rừng Tân Hạnh
tháng ba
như một lằn đạn
cày lên từ tấm bia của thế kỷ trước
bây giờ còn mùi thuốc súng
Thì ra sông vẫn chảy
lời mẹ dặn trong bờ tre
mảnh lụa hồng trong góc bếp
cô gái nằm yên trên nệm trắng
cuộc chờ
chừng đã dài ba mươi tư năm
Phnom Penh Casino
buổi chiều hôm ấy
mặt trời đã không lặn
những tượng thần đông phương
đầy thương tích
tụ về đây canh chừng
để không một ai ngủ gục
Chiều cuối năm cần một nhà tư vấn về răng
xin hỏi quý thầy
sau mỗi bận say
mỗi bận làm tình
sức đâu mà con đánh răng súc miệng?
Dự mưu
mặt trời dự mưu cùng cô hồn
nấp vào sau núi
tất cả những gì không nhìn rõ mặt
được gọi là đêm
Trời cuối đông ui ui
người chết thì không nói được
người sống thì nói không ra đường
cuối cùng
ai cũng bâu vào nói về người chết
hậu xỏ xiên
Có Mỗi Mình Nhẹ Dạ
tìm một người nhẹ dạ
gởi một lời đường mật
ở ven đường
còn mình hát mình nghe
mới hay ra
có mỗi mình nhẹ dạ
Bình Luận mới