chiều nay còn lại bốn người
một gã đã về nằm trên hói An Truyền
ăn sương uống gió
rượu chẳng nguôi lòng thất tán
con sông Hàn
và các em
vẫn hí hửng trôi qua
mang theo cái ngọt ngào đổ vào biển cả
trong phiên xử một dòng sông
tôi ngồi lại bên bờ
như một người làm chứng
phiên toà của muôn đời phán xử cuộc hiến thân
chuyện cũ buồn như những lời cung
người cũ đã đi như là ngoại phạm
bản án vẽ dọc ngang tội tình lên trán
tiếng cười còn một nửa âm hơi
còn phiên toà nào
để tôi phán xử tôi
buổi lơ ngơ
trộm trong vườn người chút nắng
giấu trong câu thơ điên cuồng
và vô ý đáng rơi
mây dừng lại góc trời bên kia ải
mịt mù
phía bắc nỗi buồn tôi
cơn giông tố nặng lời phán xử
tựa vào chân lũ
cát lầm khuyết giấc
nương theo gió con chàng làng nói chuyện đúng sai
mỗi tội con sông
mang theo mình mình một dòng trong
mà suốt đời bầm úa
chiều còn lại bốn người
chẳng biết đứa nào chết sau chết trước
dưới lòng sông dòng nước ngọt vẫn trôi
trên chiếc cầu quay
con gái đẹp vẫn qua cầu
gởi Nguyễn Đốc, Lữ Thượng Thọ, Nguyễn Phước Kiểng
để nhớ Đỗ Toàn
.