làm như thể vô can
con bướm vàng đã bay về phía nắng
và rêu rao
mùa xuân có màu hồng
em ngồi lại giữa khuya
khóc cười
thời gian này
như không hề can dự vào cuộc đời đang trôi
tôi đã không có mặt ở phía nắng
vào lúc nửa đêm
thế mà phải ngậm bồ hòn làm ngọt
không thể nào chứng minh mình ngoại phạm
lá xanh đã giấu nắng ở đâu
người ta xôn xao đi tìm chứng cớ
không chịu đựng nổi nữa rồi
sáng nay tôi đi tự thú về sự liên can buồn
.