Những bước chân được phóng to dần
trong cái không gian ngột ngạt
súng, roi và chó săn
tiến lại gần
bài thơ làm những đứa con quay về
cứu quê hương suýt chết
tác giả của nó bây giờ
đang bị giã nát
trong ngôn ngữ cuối cùng
của một lưỡi dao hạ xuống
trước bình minh.
Chúng ta được ru chưa bao giờ đúng kiểu
tiếng ru ồn như băng đảng chia đồ
còn cái nôi luôn co giật thì quá chừng xuống cấp.
Hoàng hôn tô máu lên những tòa thành tay lăm lăm gươm giáo
để đám vua được ngồi trên cái ngai và đeo bao cao su
say sưa ru chúng ta không ngừng sai kiểu.
.