Đi qua kỉ băng hà tối tăm, lạnh lẽo
Những khắc giờ lịch sử máu đào
Đến căn phòng ấm đầy xa hoa và máy móc
Biển người bị dồn về một phía chân trời.
Theo chân những trái tim bất hòa dẫn dắt
Những dân tộc tỵ hiềm nhau đã bao đời.
Loay hoay, la ó, tranh nhau lời giải
Trước biển cả chắn ngang thách thức uy quyền.
Miền đất nào sáng ngời minh tuệ
Đẻ thêm nhiều vật chất, yêu thương
Người điên dại được đều đều nằm ngủ
Trong nhà ngục vắng tanh.
Nơi đền thiêng không còn ô uế
Bởi những tên cơ hội rình mò
Chia chác nhau phía sau tượng thờ hèn hạ
Vua cùng người thợ đắp chăn chung.
Không có cái thời này thì anh đã bị xuống cấp
được giao một việc hèn theo đúng sức của mình
hơn là thi sĩ rền rĩ với đạo đức nửa vời nguy hại
Bạn của tôi, bây giờ
anh dành sân khấu diễn luôn từ A đến Z
thứ tình yêu theo Mốt rất nặng mùi cái bãi rác
xú uế của ngôn từ
bóng bẩy và chìm thẳng
như những gói mì độc hại
được nhai đi nhai lại:
chúng ta đủ sức tới thế giới cổ tích
ăn quả thần miễn phí mà không cần lo nghĩ
không ai được rời bỏ con đường này
Tất cả phải cùng một ý chí.
.