Lá rơi ấy là lát xắt của thu vàng óng
viết bản nhạc cuối cùng trên chiếc bóng của ta.
Bầy nai thời gian đâm sừng vào thăm thẳm chiều tà
rồi rút ra mênh mông bóng tối.
Giữ chặt nhau trong vòng tay say đắm của tình
thời gian như người lính kiên trì công phá
trái tim ta đan thành cây thập giá vững vàng
treo những tội lỗi thành món quà dâng hiến.
Không gục ngã vì cường quyền hung bạo
cố gắng và chịu nhiều đau đớn
em càng đẹp hơn – Mimosa
với anh dưới mắt của chiều tà
là nấm mộ mà anh chọn
để bước vào vĩnh cửu.
.