(Mùa này mở ra đủ điều lẩn thẩn
nên em cung kính đóng cửa mình).
Chúng ta có nhiều ngôi sao đến nỗi
làm đau mỏi bầu trời
những ngôi sao tự phong
những ngôi sao được phong xả láng
những ngôi sao lộ hàng khát khao
từ đống rác này chui lên, hóa ruồi bay lượn
Ngang ngửa với những con chuồn chuồn,
bươm bướm vào thơ.
Nhờ những ngôi sao và một lũ mù lòa, ham hốc
Mà suốt một thời gian dài
chúng ta nhai rơm, nhai rác lấy niềm vui
Chúng ta được giải khuây kì quái.
.