Bài đã đăng của Chu Thụy Nguyên
ngày. vội. hết
ngày tắt dần
trên các đỉnh đọt của sự gian trá
gương mặt phù thủy rơi xuống từng mảng vữa
người ta kịp nghe tiếng mùa xuân giãy chết
Buổi trưa ấy
ai ngờ màu nước trà chẳng thể tan loãng hết
vào màu thời gian
chính thời gian chừng như đã quá gắng sức
trong cuộc tỉ thí chẳng cân phân
Âm hộ của những pho tiểu thuyết
chẳng biết tự khi nào
những miếng ăn vụng thực tế đã dần len lỏi
vào các pho tiểu thuyết bà vẫn thường cho là hư cấu
lời nguyện. nơi vườn chim ♦ em. bước qua chưa?
chim hót chẳng ra tiếng
chim hót đúng nơi nầy hót
nghe trầm uất thuở nào
nghe ra như muôn lời nguyện
đặt lại
họ đặt lại đúng vị trí những chiếc ghế chẳng biết nói tiếng người
các con vụ đang quay tít dưới chân cô bé thắt bím nơ vàng các
Nhậu
con dế chó gáy te te
niềm thông tục rụng xuống ngọn cỏ
con dế chó gáy vang thành tích
hay lo buồn nụ hôn thần chết?
nắm. xương trắng ♦ dấu chân mộ địa
em ngồi lại
tất cả các dòng sông
đều chảy
tiếng thở dài trên
trang facebook
cuộn mình lên. xanh rì ♦ gieo thử
chỉ một phần đời oan hồn
đậu lại ngoài tường rêu ngôi đền
cũng đã đến giờ
em cứ thử gieo đi
Những chiếc bóng. hỏng hóc ♦ Vệt tro mất tích
em biết rõ
(nhưng cứ hay giả vờ) rằng
do thời gian lao vụt qua
hay do thế giới. của những hạt bụi nhỏ
Âm Rêu, tập thơ Chu Thụy Nguyên
Tập thơ thứ hai của Chu Thụy Nguyên với tranh bìa của Đặng Hiền lời giới thiệu của Hoàng Ngọc-Tuấn và phỏng vấn chớp với Lưu Diệu …
Tìm trong đáy ly cà phê sáng
Quàng vai
dòng nước buồn im bặt
guộn chót nõn rong rêu
bám cội rễ u hình.
Đôi mắt lụa
Ngôi nhà bên kia sông
đèn thắp đỏ góc trầm tư muộn
Ai ngờ ta vẫn chia nhau
mảng ngày qua nham nhở
Đêm chờ lão Santa Claus
đòi buôn mặt trời
trong cái thúng . lủng.
đòi vớt ánh trăng
trong bọc nylon tái . chế.
Quày quả miền xanh
Từ miệng cái giếng sâu
anh vẫn cố múc và gom đủ
cho riêng mình một tháng chạp
Hay bất kỳ một tháng giêng nào rất thuần thành.
Chút chuyện về các đám mây
Bỗng dưng chẳng thể thoát ra khỏi
nỗi ám ảnh về các vẩn thạch.
Tôi tự hỏi
mình đã biết được bao nhiêu về đám mây Oort?
Tôi chỉ là rêu
Đúng lúc Jane hé ánh mắt mở cửa sâu vào tâm thức nàng
Chảy cuồn cuộn
dòng thác của những kẻ vừa chết đuối
Và ngày tháng như những tặng vật cho nàng đã chín rực.
Bình Luận mới