Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Tổng tập thơ tình chơn thiệt cuối năm

 

 

 

Em tình nương cũ xì em tình nhơn mới rợi em nào cũng nói đợi mà nỏ thấy em đâu yêu mới giập bã trầu đòi đâm đơn li dị tình mới tới chớn thủy đã phải nôn ra rồi thời gian thì cứ trôi tóc thèm xanh trở lại mà xanh sao được nữa nhuộm ư, nhuộm sao đành!

Ra rả tình rất xanh mà héo khô tàn úa
tình em thì lần lữa anh cạn ước mơ rồi
lấy gì cho bén nữa trời thì mưa vẫn rơi mình không vầy một cuộc  rụng rớt những chùm xanh anh quay lại nhìn anh vết thương chưa kín miệng

Chán nhìn chim én liệng lại khao khát mùa xuân
được yêu mà nỗi mừng buồn như ngày thi hỏng
chưa bị té chổng gọng cứ ngỡ mình còn ngon
lấy những phút lâm bồn thay cho ngày hấp hối

Anh chất chồng tội lỗi yêu và phụ cũng nhiều
từng bị người xổ điêu  từng cho người té bứa

Mai không ai về nữa mình đổ hết cau trầu uống sạch rượu trong bầu không thèm chừa một giọt
thề thôi không nín thắt cứ khóc ngất cười vang
làm chi có đá vàng mà keo sơn cho mệt

Viết ba dòng chấm hết ngồi ngó khống mây trời
và nhung nhớ khơi khơi nhớ ai mình nỏ biết những mối tình bất diệt biết có hay là không
em là kiến là ong anh là chim là bướm còn xíu xiu hơi hướm anh nặn ra mối tình  để mai mốt chúng mình ngồi lim rim thụ hưởng mặc những cơn gió chướng thổi tung tóe tàn tro anh xây ổ tò vò chúng mình quỳ đắp điếm và thản nhiên đậy điệm phụng hiến một nhơn tình  không thèm cả để dành chơi yêu cho tàn mạt

Mốt mai mình xiêu lạc xin hãy nhớ về nhau
em tình nương bạc màu em tình nhơn cũ rích kể cả em bồ bịch cũng còn một chút yêu anh vẫn nhớ em nhiều đọc thơ anh rồi biết thơ vần vè bất diệt thơ hài hước khát khao không sến súa gì đâu em khỏi  nghĩ nát nhàu tình anh luôn chơn thiệt.

 
Hai mốt tháng chạp năm Mậu Tuất chính biến nhằm ngày hai sáu tháng giêng năm hai không mười chín

bài đã đăng của Nguyễn Hàn Chung

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

1 Bình luận

  • Nguyễn Nhân Trí says:

    Tôi đọc mỗi bài thơ của Nguyễn Hàn Chung cũng giống nghe từng nốt nhạc trong một bản đại tình ca. Có nốt trầm, có nốt bổng. Có nốt vuốt ve, có nốt chọc thốc. Có nốt như khởi đầu một lời ru hứa hẹn, có nốt như tóm gói một buổi tình dỡ dang. Riêng khi đọc bài nầy, không hẳn là bất ngờ, nhưng tôi không hiểu tại sao có cảm tưởng như tất cả mọi nốt nhạc xưa nay của NHC bỗng quyện kết lại thành một mối. Cũng có thể vì nó chạm trúng một sợi dây “rề” nào đó tưởng chừng đã đứt mất từ lâu?

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)