Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Khúc rời gửi Nhã

 

 

 

Gió lê la và cánh buồm trôi sông chém em bằng cây búa cũ
hạnh phúc vô ngần Nhã em
tay Lý tay Bùi nhờ em mà rác thơm lừng lẫy
chúng phải mang quà tặng em

Miệng mở một thời không bao giờ khép lại
bao người mở miệng rộng hoác như chúng anh mà có nói được gì đâu?
xa nửa vòng trời mà còn lo chó cắn
đêm cô hồn rước vong

Khú đế rồi mỏi mòn luôn cả óc
lòng vẫn còn phơi phới yêu em
một góc nhìn thấm sâu văn hóa rác

Nhã em!
những tên đồ tể văn chương
són đái dưới  bạo quyền
hì hục vác cây búa cũ
u mê
phang vào nhân bản
hiểu được thế nào là rác thành phẩm.

 
TX – 1/8/13

 

 

 

.

bài đã đăng của Nguyễn Hàn Chung

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)